TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 62

(4) So sánh với thái độ của Cụ Cố họ Triệu ở chương VII lúc cụ tưởng

AQ làm "cách mạng".

AQ đang bất bình nhiều nỗi và thường cảm thấy hiu quạnh. Nghe câu

chuyện huy hiệu bằng bạc này, y mới vỡ lẽ ra vì sao y lại hiu quạnh như
thế. Thì ra, làm cách mạng mà chỉ tuyên bố rằng mình "đầu hàng" chưa đủ,
quấn đuôi sam lên cũng chưa đủ. Trước hết vẫn phải làm quen với bọn cách
mạng đã. Sinh bình AQ chỉ biết có hai người trong bọn đó. Một người ở
huyện thì độ nọ đã bị chém đầu đánh sật rồi! Bây giờ chỉ còn lão Tây giả
nữa thôi. Ngoài việc thương lượng với lão Tây giả ra, AQ không còn có
con đường nào khác nữa.

Cổng nhà họ Tiền vừa mở thì AQ đã rón rén bước vào. Vừa vào thì y

đã hết hồn hết vía, vì y thấy lão Tây giả đứng giữa sân, mình bận bộ áo đen,
tuồng như là âu phục, trước ngực cũng có tấm huy hiệu bằng bạc, hình quả
đào, tay cầm cái batoong mà độ nọ y đã được biết mùi. Cái đuôi sam của
lão đã dài được non một thước xõa xuống vai như cụ Lưu Hải Tiên.
(5)Trước mặt lão, Triệu Bạch Nhãn và ba người vô công rồi nghề khác
đứng nghiêm, kính cẩn nghe lão nói.

-----

(5) Chỉ Lưu Hải Thiềm, người thời đại Ngũ Đại, tương truyền tu đạo ở

Chung Nam Sơn, thành tiên. Có ảnh của ông lưu truyền trong dân gian, tóc
dài để xõa.

AQ khe khẽ đi tới, nép sau lưng Triệu Bạch Nhãn trong bụng muốn

chào một tiếng, nhưng chẳng biết xưng hô như thế nào cho tiện. Gọi là
"Tây giả" thì quyết không được rồi, gọi là "Tây" cũng không xuôi, mà gọi
là ông "cách mạng" thì chẳng gọi. Hay gọi là "ông Tây" vậy?

Nhưng "ông Tây" vẫn không nhìn thấy y, vì ông ta còn đang trợn mắt

lên giảng giải rất hăng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.