TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 72

AQ bây giờ mới vỡ lẽ ra! Đây là con đường quanh ra trường chém rồi!

Chuyến này thì nhất định chặt đầu đánh "sật" một cái. Y thẫn thờ nhìn ra
hai bên đường. Hai bên đường, người xem như kiến. Tình cờ trong đám
đông, y bỗng thấy mặt vú Ngò. Đã lâu không gặp vú, thì ra vú đã lên huyện
làm công, AQ bỗng thẹn thấy mình không có khí phách để hát lên vài câu
(4). Bao nhiêu tư tưởng cuồn cuộn trong đầu óc y như một cơn lốc. Bài
"Gái góa thăm mồ" hát lên cũng chẳng oai vệ gì; còn câu "ăn năn đã quá
muộn" trong tấu "Long hổ đấu" xem ra cũng yếu lắm. Thôi thì hát câu "Thủ
chấp cương tiên tương nỉ đả" vậy! Rồi y dang tay lên, Lúc đó y mới nhớ ra
rằng hai tay y đã bị trói chặt. Vì vậy mà y cũng chả hát câu "thủ chấp
cương tiên" nữa.

"Hai chục năm sau sẽ có..." (5). Giữa lúc ngổn ngang trăm mối. AQ

bỗng phụt ra một câu xưa nay y chưa hề nói được bao giờ. Thật là không có
thầy mà vẫn có thể giỏi được.

-----

(4) Đến lúc này mà AQ vẫn nghĩ đến giữ thể diện. Thật buồn cười,

nhưng cũng thật đáng thương.

(5) Nói trọn cả câu là: Hai chục năm sau sẽ lại có một tay hảo hán. Đó

là câu của những kẻ tử hình thường nói khoác lác trước khi bị hành hình.

- Hay lắm!

Một tiếng gào như tiếng gói gầm lên giữa đám người.

Chiếc xe cứ đi thẳng. Giữa bấy nhiêu tiếng khen ồn ào, AQ liếc mắt

nhìn vú Ngò. Nhưng hình như vú không thấy AQ, chỉ đứng thất thần nhìn
mấy khẩu súng trên vai bọn lính.

AQ lại nhìn vào đám người đang reo hò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.