TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 86

Muốn ăn thịt người khác, nhưng lại sợ người khác ăn thịt nên họ giữ

miếng nhau, nhìn nhau ngờ vực...

Bỏ được tâm địa ấy đi mà yên trí làm việc, đi đứng ăn ngủ, khoan

khoái biết chừng nào! Chỉ cần qua được bước khó khăn đó, vượt qua được
cửa ải đó. Nhưng bọn họ, cha con, anh em, vợ chồng, bè bạn, thầy trò, thù
địch, và cả những người không hề quen biết nhau nữa đều cùng một bè với
nhau, khuyến khích nhau, lôi kéo nhau, dù chết cũng không chịu bước qua
bước đó.

X

Sáng sớm, đi tìm ông anh. Ông ta đang đứng ngoài cửa nhìn trời.

Mình đi đến sau lưng, đứng ở khung cửa rồi nói rất bình tĩnh, rất hòa nhã.

- Anh à! Có điều này muốn nói với anh.

Ông ta vội vã quay lại, gật đầu:

- Nói gì cứ nói đi.

- Chỉ có điều này thôi, nhưng khó nói quá. Anh này, có lẽ xưa kia, khi

con người còn man rợ, họ đã từng ăn thịt người. Nhưng rồi về sau, tâm tư
thay đổi, có kẻ không ăn nữa, muốn trở nên tốt, nên họ đã trở thành người,
trở thành những người chân chính. Có kẻ vẫn ăn... Cũng như sâu bọ, có thứ
biến thành chim, cá, khỉ, và cuối cùng biến thành người. Có kẻ không muốn
trở nên tốt, đến nay vẫn là sâu bọ. Kẻ ăn thịt người so với kẻ không ăn thịt
người, xấu hổ biết mấy! Sợ còn xấu hổ hơn sâu bọ so với khỉ nhiều nhiều
lắm.

Dịch Nha (8)nấu thịt con cho Kiệt, Trụ ăn. Đó là chuyện ngày trước.

Ai biết được từ khi Bàn Cổ khai thiên lập địa, người vẫn ăn thịt người, cho
đến con Dịch Nha, và từ con Dịch Nha cho đến ông Từ Tích Lâm (9)rồi từ
ông Từ Tích Lâm cho đến cái anh gì bên thôn Lang Sói! Năm ngoái, trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.