TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 1086

- Đưa trả dép cho em về.

- Ơ, giận đấy à? Thế chiều mai có đi xem ca nhạc trên huyện không?

Không thấy trả lời, giận thật rồi! Ấy vậy nhưng chiều hôm sau hắn đạp

xe đến đón nàng đã đứng đợi sẵn ở cổng. Cũng phải thôi, họ đã chờ rất lâu,
phải lên huyện mua vé trước cả tuần để chờ xem buổi ca nhạc này mà.
Nghe đâu, có cả anh Long Nhật về hát nữa cơ.

Vậy là chiếc xe đạp leng keng lọc cọc chở đôi trai gái lăn từng vòng

mệt nhọc chạy dọc theo con đường lởm chởm toàn đá hộc. Dẫu vậy, họ vẫn
vui lắm, vì chỉ lát nữa thôi, họ sẽ được tận mắt nhìn thấy anh Long Nhật,
người mà họ chỉ được biết đến nhờ giọng hát ẽo uột, dầm dề, qua những
tình khúc sến sẩm, não nề, bởi những bức ảnh ưỡn ẹo ê chề, và với những
phát ngôn nhố nhăng như thằng hề. Thế nhưng, vừa mới đi hết đường làng,
ra đường huyện được khoảng vài trăm mét thì chiếc xe đạp bắt đầu sinh sự.

Cái xích không thích cái líp nữa mà lại nhảy ra ngoài, vì nó thấy

những cái bánh răng trên cái líp xe thật đáng sợ, suốt ngày cứ kìm hãm nó,
gồng ép nó. Vậy nhưng, vừa mới tụt ra, nó đã bị cái càng xe bóp ghẹt, xiết
chặt vào với cái ổ trục như muốn nghiền nát nó.

- Xe bị sao thế anh? Giời ạ, hôm nay lên huyện mà không kiếm được

cái xe cho tử tế, nhìn như cái xe chở lợn thế này.

- Chắc tuột xích thôi, ngày nào mẹ anh chẳng dùng nó để chở hai

thùng nước gạo với mấy bao phân, vẫn chạy bon bon mà. Em cầm cái xích
nâng lên nhé, để anh gỡ nó ra đã...

Họ ngả xe xuống vệ đường rồi hí hoáy một lúc khá lâu, nhưng có vẻ là

không ổn. Chiếc xích bị kẹp quá chặt, nếu không có cờ-lê để tháo trục ra thì
chắc không thể gỡ cái xích ra được. Cô gái bắt đầu mất kiên nhẫn và nổi
cáu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.