TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 1116

ra thành tiếng, cứ tưng tức, ưng ức trong miệng, nghe vô vọng như tiếng
một con chó vừa bị bọn trộm siết vào cổ cái thòng lọng, kéo đi lê lết.

Cái bóng đen vật ngửa ả ra vườn chuối, rồi chồm lên điên cuồng. Ả

cũng chẳng vừa, vẫn giãy giụa, quằn quại, đôi bàn tay quờ đi quờ lại, chống
cự dữ dội. Người đàn ông giờ giống như một con thú hoang, hắn dùng hai
chân ghì chặt hai cánh tay của người đàn bà ấy lại, một tay vẫn bịt miệng,
tay còn lại giựt tung mấy cái cúc sơ mi, xé toạc cái áo ngực của ả rồi vục
mặt xuống hít hà. Bất thình lình, người đàn bà nghiêng đầu rồi cắn một cái
thật mạnh vào ngón tay hắn. Hắn rú lên đau đớn, tưởng như ngón tay mình
sắp đứt rời. Chỉ chờ có thể, ả đàn bà túm chặt lấy mớ tóc lòa xòa của hắn
hất mạnh ra...

Roạt!!! Mớ tóc giả trên đầu người đàn ông rơi xuống, gã sững sờ, và ả

cũng sững người theo. Dưới ánh sáng nhập nhoạng, mờ mờ, ả vẫn nhận ra,
người đàn ông này quen lắm! Đúng rồi! Là lão Nghị, đúng lão Nghị rồi!

- Thì ra là ông à? Hóa ra là ông...?

Biết đã bị lộ, lão Nghị lập tức rúm người lại, chẳng còn chút dấu vết

nào của cái điên cuồng, hung hăng vừa mới đây nữa...

- Suỵt! Bé mồm thôi! Làng nước nghe thấy bây giờ!

- Vậy ra, mấy vụ trước, cũng đều là ông...?

- Đã bảo là bé mồm thôi cơ mà! Tôi xin cô! Tôi cũng chưa kịp làm gì

mà! Chỗ người cùng làng, cùng xã, xin cô giữ bí mật chuyện này giúp cho,
tôi sẽ không để cô thiệt. Nếu lộ ra, tôi mất mặt, còn cô cũng chẳng vinh dự
gì.

- Ông không để tôi thiệt? Nghĩa là sao? Tôi chưa hiểu lắm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.