TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 1149

con ơi! Người chết cũng đã chết rồi! Con càng như vậy thì hương hồn ông
càng khó siêu thoát!".

Đó là rượu, còn thuốc lá, nó cũng là một con nghiện có số má. Mồm

nó lúc nào cũng khét lẹt, nghi ngút khói, như cái đít xe công nông đầu
ngang chở hàng quá tải đang leo dốc. Thế nhưng ai bảo nó là thằng nghiện
thuốc lá thì thằng Phóng cãi ngay, rằng: "Nghiện là phải hút suốt ngày, liên
tục, còn nó thì chỉ lúc nào rảnh nó mới hút". Tôi thấy nó cãi cũng đúng!
Chỉ có điều, với một thằng sinh viên xa nhà, không người yêu, không làm
thêm, thường xuyên trốn học như nó thì liệu có lúc nào không rảnh? Hay
nói một cách dễ hiểu hơn: nó rảnh suốt ngày!

Trong khi các phòng khác trong xóm đầy chuột, gián, và nhung nhúc

kiến, ruồi, thì riêng phòng thằng Phóng lại không có một mống nào. Lý do
vì sao thì chưa ai rõ, nhưng có giả thuyết cho rằng chúng đã chết vì ung thư
phổi, hoặc bỏ đi hết vì biết rằng nếu cứ ở phòng đó thì sớm muộn cũng chết
vì ung thư phổi. Có lần, cả xóm xúm vào, dẫn ra những tác hại, hậu quả của
thuốc lá, rồi khuyên nó nên bỏ. Nó ngồi nghe rất chăm chú với vẻ rất tiếp
thu. Sáng hôm sau, vừa ngủ dậy, nó đã chạy sang phòng tôi, khoe:

- Nhờ sự giảng giải, phân tích của mọi người, em đã hiểu ra, và đã bỏ

được thuốc lá rồi anh ạ!

Tôi nghe cũng mừng cho nó. Thế nhưng đến trưa, lúc tôi đi học về, đã

lại thấy nó ngậm điếu thuốc phì phèo...

- Mày bảo bỏ thuốc rồi mà? - Tôi hỏi.

- Dạ! Em chỉ hút ban ngày thôi, tối đi ngủ em lại bỏ!

Ngoài rượu, thuốc lá, thằng Phóng cũng rất yêu lô đề. Lô đề thì không

chỉ có nó mà xóm trọ tôi nhiều người ham lắm. Đặc biệt là anh Tuấn -
chồng chị Phương. Anh Tuấn có tài giải mã giấc mơ thành số khá chuẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.