TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 1194

- Như mọi lần là phải 2 ngày, còn lần này không biết, nhưng chắc cũng

không thể sớm hơn đâu. Trong hai ngày đó chúng nó không thò mặt ra
ngoài, đói thì gọi cơm tôi mang vào, ăn xong lại chiến đấu tiếp.

- Dạ, thôi, bọn con về đây ạ. Chào bác.

Lần thứ 2 lại phải ra về tay trắng, 3 anh em cũng bắt đầu nản. Nhưng

vẫn tự động viên mình, thôi thì quá tam ba bận mà lận đận cũng chỉ ba
năm, cố lần nữa xem sao. Để cho chắc ăn, Lưu Bị đợi hẳn một tuần sau mới
quay lại. Lần này thì vừa đến sân đã nghe tiếng Khổng Minh ê a đọc sách
trong nhà, khỏi phải nói, Lưu Bị và các anh em phấn khởi vô cùng. Thấy
khách đến, Khổng Minh tươi cười bước ra thi lễ:

- Ba vị đây chắc là Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi? Hai lần trước

thật thất lễ khi không đón tiếp được, xin lượng thứ, lượng thứ.

- Dạ, xin tiên sinh đừng khách sáo, đều là việc trọng đại không thể

đừng được, sao nỡ trách tiên sinh. Xin hỏi hôm nay sinh lực của tiên sinh
đã bình phục hoàn toàn chưa ạ?

- À, nửa tiếng sau là bình phục ngay rồi, sao phải đến hôm nay. Mời

ba vị xơi nước.

- Đa tạ tiên sinh. Vừa rồi, thấy tiên sinh đang đọc sách, xin hỏi là sách

quý gì mà khiến tiên sinh đây hứng thú đến vậy?

- À, ta đang nghiên cứu quyển "Tếu Ngạo Giang Mai".

- Trời đất ơi, chẳng lẽ phu nhân nhà mình lại mang cái thứ bệnh quái

ác đó từ Hàn Quốc về đây truyền thụ lại cho tiên sinh ư?

- Ngươi đang nói bậy bạ CLGT? Đây là tiểu thuyết tâm lý xã hội hành

động, không phải sách chữa bệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.