TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 175

Để rồi khi xuân sắc qua đi, khi đã vắt kiệt những mỡ màng, tròn trịa

trên thân xác ả, khi ả chỉ còn lại những gầy gò, những bệnh tật dày vò, mụ
đã hất ả đi như hất những cuống rau già úa sau khi đã nhặt hết những ngọn
lá xanh non. Ả vẫn rít liên hồi, nhưng điếu thuốc cũng giống như cuộc đời
ả, nó đã cháy hết những gì thơm tho, chỉ còn lại cái đầu lọc cong qoeo, teo
tóp. Ả run rẩy quẹt thêm một que diêm nữa rồi châm vào cái đầu lọc ấy, ra
sức rít, biết đâu, vẫn còn một sợi thuốc nào đó chưa cháy hết, còn bám lại
quanh đây. Nhưng vô vọng, cái đầu lọc gặp lửa thì cháy sùi sùi rồi quăn lại,
nhả khói khét lẹt...

Sáng hôm sau, người ta thấy xác ả lạnh ngắt, co quắp bên đường. Dân

quanh đó xúm xít vây lại chỉ trỏ. Một người phụ nữ khoác chiếc áo lông
mềm mại, thấy đám đông tụ tập thì cũng tò mò chen chân vào nghiêng ngó.
Rồi cô ta nhận ra đó chính là người đàn bà đêm qua đã gõ cửa nhà mình xin
lửa. Cô lấy ví, rút ra vài tờ tiền lẽ rồi ném về phía cái xác của người đàn bà
xấu số...

Vẫn biết rằng chỉ với chữ "nếu", người ta có thể cho cả tháp Ép-phen

vào trong cái chai. Nhưng nếu ả không dại dột trao lầm tình yêu của mình
cho một gã đàn ông tồi tệ, thì có lẽ cuộc đời ả và cuộc đời của người phụ
nữ khoác chiếc áo choàng lông mềm mại kia đã không khác nhau đến thế...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.