TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 417

- Chưa! Ta vừa gọi điện hỏi rồi, nó bảo sớm nhất là 6 giờ chiều nay

mới có!

Nói rồi, thầy cũng giúp một tay cùng chú tiểu khênh cái mâm vàng mã

ra chỗ mẹ con mụ béo. Lúc này thầy mới để ý là trên cái mâm vàng mã còn
có mấy cái hộp giấy hình chữ nhật, dài dài, nhỏ nhỏ, nhìn y hệt điện thoại.
Thầy lấy làm lạ lắm, liền hỏi mụ béo:

- Con đốt cả điện thoại cho chồng à?

- Dạ vâng! Ai Phôn đấy thầy ạ! Lão chồng con hồi sống thích Ai

Phôn, giờ chết rồi hiện hồn về chẳng hỏi thăm vợ con được câu gì, chỉ túm
cổ con rồi mồm gào lên "Ai Phôn! Ai Phôn!". Con mà không đốt cho lão ấy
thì chắc lão ấy không chịu để con yên! Mà đốt bây giờ thì liệu khi nào
chồng con ở dưới đó sẽ nhận được thầy nhỉ?

- Sớm nhất là 6 giờ chiều nay, con ạ!

~~~~~~~~~~~***~~~~~~~~~~~

CÔ LÁI ĐÒ BẾN HẠ

Làng này có hai cái bến: bến Thượng và bến Hạ. Hai bến đều ở đoạn

ngã ba, cỏ mọc rậm rạp um tùm. Dẫu đò bến Thượng to hơn, cứng hơn, dài
hơn, cong hơn,

còn đò bến Hạ thì nhỏ hơn, mềm hơn, nhũn hơn, nhưng khách vẫn

không thích đi đò bến Thượng, bởi lái đò ở bến Thượng là một mụ béo như
con tượng, tính tình dở dở ương ương, mồm rộng ngoác như cái loa phát
thanh của phường, mặt sần sùi toàn những mụn đầu trắng, tấy sưng, to bằng
hạt đậu tương. Tóm lại là nhìn không dễ thương. Trong khi cô lái đò ở bến
Hạ thì ngược lại: khuôn mặt trái xoan, vóc dáng nhẹ nhàng, giọng nói dịu
dàng, đặc biệt là mái tóc dài óng ả, lúc nào cũng buông xõa, bay bay bềnh
bồng trong gió sông chiều mênh mang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.