TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 436

Thấy cảnh đó, tự nhiên tôi cũng buồn, nhưng may sao chỉ là buồn tè.

Thế nhưng dù có buồn đến mấy thì tôi cũng không dại gì mà bỏ ra ngoài
giải quyết, bởi chỉ cần rời khỏi hàng là tôi sẽ mất chỗ ngay, là bao nhiêu
công sức của tôi từ nửa đêm đến giờ sẽ thành công cốc hết. Nhưng không
đi giải quyết thì biết làm sao bây giờ? Tôi cũng sắp són ra quần giống như
cô gái kia rồi. May quá! Tôi chợt nhớ đến chai trà xanh không độ đang
uống dở để trong ba lô. Tôi lấy ra, tu một hơi hết sạch rồi từ từ mở nắp, đưa
xuống phía dưới, nhẹ nhàng kéo khóa quần. Cái thằng ngồi đằng trước,
thấy tôi vừa uống nước thì quay lại:

- Có trà xanh không độ à? Cho xin ngụm! Khát quá!

- Ừ! Đợi tí đã!

Tôi nhắm mắt, tập trung thở dốc, xả kịch liệt vào cái vỏ chai. Xong,

tôi vặn nắp lại cẩn thận rồi đưa cho thằng đó:

- Này, uống đi!

Có lẽ vì cái màu của hai thứ nước khá giống nhau nên thằng đó không

nghi ngờ gì, nó đưa luôn lên mồm tu ùng ục. Khi đã thỏa cơn khát, và khi
trong chai chỉ còn một ít sóng sánh thì nó mới chìa cái chai lại cho tôi:

- Này! Uống không?

- Ờ thôi, nãy tao uống đủ rồi, mày uống hết đi!

Nghe tôi nói vậy, nó lại đưa lên mồm ực nốt. Xong, thấy mặt nó hơi

nhăn:

- Hình như mày mua phải hàng nhái của Tàu hay sao ấy. Thấy mùi nó

nồng nồng, không thơm như cái loại tao vẫn uống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.