TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 62

vợ thì tôi đã thật sự bối rối. Thứ nhất, tôi như "con công sợ chim cong", à
nhầm, "con chim sợ cây cong", thứ hai, tôi quên chưa nói với các bạn, rằng
anh ấy là trai Tây: trai Tây thì cái gì cũng to. Thử tưởng tượng xem, cái
thân hình đồ sộ kia, lúc đi nhậu về mà đè lên tôi thì liệu tôi còn thở nổi?
Cái tay to như cái gốc cây kia mà vả vào mặt tôi thì trung tâm thẩm mĩ nào
dám tự tin bảo rằng họ đủ trình độ phục hồi?

Hơn nữa, tôi lại bị bệnh dị ứng với mấy cái đồ Tây, cứ ăn bánh

Hamburger, ăn Pizza, ăn mì Spaghetti là người tôi lại nổi mụn khắp tứ chi,
từ mụn nhỏ li ti cho đến những mụn to bằng viên bi. Dù tôi chưa một lần
được ăn chuối Tây, nhưng chuối Tây thì cũng là đồ Tây, bởi vậy, nếu nhận
lời làm vợ anh Tây, tôi sợ là cứ vài ngài tôi lại bị một lần nổi mụn...

Nghĩ là vậy, sợ là vậy, nhưng trước sự chân thành của anh Tây, tôi lại

mủi lòng. Bởi là đàn bà, dù có làm ra vẻ cứng rắn, sắt đá đến đâu thì thẳm
sâu trong đáy lòng, họ cũng đều cần một vòng tay đàn ông ấp ôm, che chở;
đều cần một bờ vai để sẻ chia, nương tựa, để mỗi khi cô đơn, để những
phút yếu lòng, học có thể gục vào nức nở...

Lần đầu tiên lên giường với anh Tây, tôi đã thể hiện hết mình với tinh

thần vui là chính, bởi tôi đã quyết định sẽ nói thẳng với anh Tây rằng tôi
không còn trinh tiết nữa, mọi việc sau đó tùy anh phán xét...

Sau khoảng 15 phút nghỉ giải lao, anh Tây đã hồi sức và nhịp thở có

vẻ đã đều đều trở lại. Tôi lúc ấy cũng chuẩn bị sẵn mọi phương án trả lời
cho những thắc mắc và tra hỏi của anh. Nhưng không, anh nhẹ nhàng
choàng tay qua ôm tôi vào, giọng thì thào:

- Em tuyệt vời lắm!

Tôi hơi ngạc nhiên, bởi tôi không nghĩ anh sẽ nói với tôi câu đó. Dẫu

vậy, tôi vẫn quyết định sẽ thú nhận với anh...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.