TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 229

Đêm nay Trần Thủ Độ lại bàn cùng bà về việc giao thương đường biển.

Nhắc đến biển, tự nhiên Trần Thị Dung thấy sống mũi mình cay cay.

-Nhớ năm đó cùng cha và các anh lênh đênh từ Hải Ấp, đem cá giao từ

bến thuyền này sang bến thuyền khác, đợi từng con trăng con nước, quả thật
là những năm tháng êm đềm, vô ưu vô lo.

Trần Thủ Độ thấy bà tự nhiên nhắc chuyện cũ thì phì cười. Hiếm hoi lắm

mới thấy Trần Thủ Độ cười hiền như thế, tiếc là chỉ mình bà được chiêm
ngưỡng. Người ta nói, khi yêu, con người dẫu xấu xa cách mấy cũng trở
nên hiền lành.

-Những năm tháng đó sớm tối được bên nhau, anh cũng muốn một lần

quay về tuổi trẻ nồng nhiệt ấy.

-Hay là mình về thăm Hải Ấp đi anh, em xa quê lâu rồi, cũng nhớ bến

thuyền, gốc đa.

Bến thuyền, gốc đa mà bà nhắc đến đó là nơi hai người hò hẹn khi còn

niên thiếu.

Trần Thủ Độ và Trần Thị Dung là thanh mai trúc mã, lớn lên bên nhau.

Nhớ năm đó Trần Tự Khánh cũng biết tình cảm của hai người họ, từng

hứa với Trần Thủ Độ sẽ xin Trần Lý nên duyên cho hai người. Ấy thế mà
loạn lạc xảy ra, Trần Lý tử trận, Thái tử Sảm lại nhìn trúng Trần Thị Dung,
đời đúng là có nhiều mối duyên tương phùng. Trần Thị Dung từng khước từ
Thái tử mà trốn đi trong đêm, nhưng Thủ Độ lại bảo bà về, vì đại nghiệp mà
về đi. Trần Thị Dung lại chạy đến chỗ Tự Khánh xin anh giúp đỡ. Trần Tự
Khánh dẫu về phe Thái tử nhưng nhất quyết không cho phép Thái tử lấy bà.
Thái tử Sảm sau này về kinh, lên ngôi, việc đầu tiên làm là cho người đến
rước Trần Thị Dung về cung. Trần Tự Khánh lấy làm tức giận, nhất quyết
không cho đón. Trần Thủ Độ cũng chẳng nói chẳng rành. Đến hai lần như
thế, Huệ Tông cũng chẳng thể đón được phu nhân hồi kinh. Đến lần thứ ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.