TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 227

Điều khiến y bất ngờ, đó là Liễu có thể đánh đổi tình anh em mười mấy

năm qua chỉ để có được nàng.

Thiên Thiên của y, đúng là khiến người ta phải khao khát.

-Năm đó em nhớ anh từng bảo em hãy từ bỏ Thiên Thiên, rời xa nàng ấy.

Cảnh nheo con mắt tinh anh, phóng ra cái nhìn xù xì gai nhọn, giọng nói

sặc mùi quyền lực của bậc đế vương.

-Nhưng hôm nay trẫm muốn Hoài vương phải từ bỏ Chiêu Thánh hoàng

hậu, vĩnh viễn không được đến gần nàng.

Cảnh cố tình nhấn mạnh từ 'trẫm'. Liễu siết chặt lòng bàn tay, gương mặt

cố bình thản mỉm cười.

-Chỉ cần Hoài vương tuân theo, chuyện phản quân trẫm sẽ nhắm mắt cho

qua, hãy tự giải tán quân trong im lặng dưới sự giám sát của trẫm. Nếu
không, Hoài vương đừng trách trẫm không nể mặt Thượng hoàng!

Liễu gượng gạo cười, cúi đầu thấp.

-Thần, tuân mệnh.

Phải nhẫn nhịn, nhất định phải nhẫn nhịn. Liễu nghiến răng cúi đầu tiễn

Cảnh rời đi.

Thuận Thiên đứng ngoài hiên, thấy Cảnh hậm hực đi ra thì chạy đến hành

lễ.

-Bệ hạ, người ở lại dùng bữa tối với ta có được không? Ta đã dặn dò gia

nhân chuẩn bị canh sâm để tẩm bổ cho người.

-Trẫm trước giờ đều ăn tối cùng hoàng hậu, hôm nay lại để nàng ấy ăn

một mình sẽ khiến nàng ấy nghĩ lung tung. Vả lại, ta thấy Hoài vương mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.