TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 234

Câu nói của Phù Vân làm Thiên Hinh im bặt. Rõ ràng nàng nắm rõ rất

nhiều thứ, cũng mưu tính rất nhiều thứ. Phù Vân giương đôi mắt đầy chất
vấn nhìn nàng. Nàng hơi sợ hãi, thật sự có điều gì mà Phù Vân không nhìn
thấu không?

Một lúc thì y bật cười.

-Xem cô kìa, bị dọa xanh mặt rồi. Ta chỉ muốn biết cô có giúp đỡ Cảnh

không thôi mà.

Nàng cười gượng, khẽ liếc nhìn Phù Vân dò xét. Phù Vân lại như ngọn

gió vô hình, chẳng thể nắm bắt. Y lần chuỗi hạt trong tay.

-Năm nay số cư sĩ đến Đại Việt ngày một đông, đạo Phật nhờ Cảnh mà

phát triển thêm nhiều rồi, mong việc này có thể cứu rỗi sự tàn nhẫn của
hoàng cung này.

-Dạo này ta nghe nói, anh cũng đã có rất nhiều đồ đệ?

-Từ ngày làm Quốc sư, được ban cho ở chùa Thắng Nghiêm, nhiều phật

tử khắp nơi đến nghe ta giảng kinh, rồi cũng có duyên nên ta thu nhận đệ tử.
Mấy tháng trước Cảnh có đem đến cho ta xem tác phẩm hắn viết, tên là
Thiền tông chỉ nam, rất hay, hắn hí hửng quá nên liền ban cho quyền truyền
bá đạo Phật khắp các chùa, khắp các lộ. Lần này ta đến đây chắc cũng để từ
biệt hai người.

-Anh định đi ngay sao?

-Đi sớm ngày nào, cứu nhân độ thế được ngày ấy.

-Vậy, sẽ mất bao lâu?

-Cả đời.

Nàng im bặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.