TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 236

không xứng đáng với lời cảm ơn của nàng vậy.

___

Hậu đình chùa Chân Giáo.

Huệ Tông cặm cụi nhổ cỏ nơi gốc đào cằn cỗi. Mấy cây cỏ dại này lại

làm cây đào bé nhỏ này mất hết sức sống rồi.

Nhìn ông từ trên xuống dưới, người ta chẳng nhận ra một bậc đế vương

nữa đâu. Ông mặc áo nâu, quần tối sẫm, ông chân xắn lên cao, bàn chân bàn
tay đầy đất. Vầng trán phía trước cái đầu trọc của ông lấm tấm mồ hôi,
gương mặt lấm lem. Ông ngồi xổm trên nền, hì hụi nhổ cỏ.

-Sao mới nhổ hôm trước hôm nay lại mọc đầy nhỉ?

Ông lầm bầm trong miệng, cực nhọc cầm một đống cỏ dại trên tay.

-Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc!

Câu nói làm bàn tay Huệ Tông sững lại, cả người ông như bị một tia sét

truyền qua. Ông ngẩng mặt nhìn.

Trần Thủ Độ đang đứng trên hành lanh, nhìn xuống. Ông vận áo bào

tươm tất, trang trọng, đội mũ phương thắng màu đen.

Nhìn hai người bây giờ như ở hai cùng cực của xã hội.

Lý Huệ Tông gật gù nhìn đám cỏ trong tay.

-Thái sư nói phải.

Trần Thủ Độ không nói, chỉ chăm chú nhìn Huệ Tông đứng dậy, đặt đống

cỏ vào trong chiếc bao sờn rách.

-Điều ngươi nói, ta hiểu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.