TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 257

-Tôi biết quân đội của anh đang đóng rải rác ở sông Cái, đợi thời cơ chín

mùi. Tốt nhất anh nên thấy khó mà lui, bảo toàn tính mạng cho mình và cho
cả hai người vợ của mình.

Liễu bật cười mỉa mai, y muốn lấy giang sơn này vì ai chứ?

-Lòng ta đã quyết, muốn thay đổi chỉ dựa vào câu nói của nàng ư?

-Nếu đã vậy, Hoài vương thử nghĩ xem, mình hơn Thái Tông ở chỗ nào

mà quan thần phải đưa Hoài vương lên ngôi?

-Hoàng hậu, nàng đánh giá thấp ta rồi.

-Ta không đánh giá thấp ai cả, mưu lược và kế hoạch của ai, ta đều thấu

cả, vương gia đừng quên, ta cũng là kẻ từng ngôi trên ngai vàng.

Liễu lặng đi, ánh mắt có phần chịu đựng. Nàng không yêu y cũng được,

nhưng đừng mở miệng bênh vực nam nhân khác trước mặt y, huống hồ là
Cảnh.

Trần Liễu tự bao giờ đã sinh lòng đố kị với những thứ Cảnh có, ngai

vàng, quyền lực, và cả nàng.

-Huống hồ, ta còn biết, không lẽ hoàng thượng không biết!

Thiên Hinh khiến Liễu dấy lên sự lo lắng. Nếu Cảnh biết mà chẳng nói

gì, chắc chắn là đang lên kế hoạch bắt gọn mẻ lưới này, diệt trừ hậu họa.
Nghĩ đến đây y hơi nheo mắt. Thiên Hinh nắm bắt được, tiếp tục tấn công.

-Hoàng thượng bây giờ bình được các bộ tộc phía bắc, có thể mượn quân

càn quét phản binh dọc sông Cái, bao vây các dãy núi phía bắc, phản quân
còn có đường lui sao?

Nàng nói, không ngừng quan sát từng cái nheo mắt, chau mày của Liễu,

rõ ràng Liễu cũng không ngờ phản quân lại bị lộ sớm như vậy, khi thời cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.