TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 290

-Thiên Hinh!

-Quốc mẫu về đi.

-Hôm nay ta muốn nói chuyện với con cho rõ!

-Ta rất mệt.

-Ta muốn con hiểu rõ, chuyện ta với Thủ Độ...

-Ta không muốn nghe!

Thiên Hinh đứng bật dậy, trân trân nhìn Trần Thị Dung. Bà sững người.

-Nếu như phụ hoàng biết được quốc mẫu tái giá, chắc chắn sẽ ở trên suối

vàng chúc phúc cho người, còn ta thì không!

-Thiên Hinh, con...

-Đừng gọi ta như vậy, ta cảm thấy rất kinh sợ.

-Con dẫu sao cũng là do ta sinh ra, ta có trách nhiệm phải khuyên bảo con

ở lại hoàng cung. Hoàng thượng là một người đàn ông tốt, chưa từng để con
chịu thiệt thòi, con còn muốn sao nữa?

-Không phải là chuyện mà Quốc mẫu có thể giải quyết được.

-Vậy được, ta nói cho con nghe, hoàng hậu trước giờ muốn xuất cung,

hoặc là đã bị phế, hoặc là vua đã băng hà. Con biết mình không được lựa
chọn mà!

Thiên Hinh im bặt. Nàng quay đi, mắt dán lên những quyển sách trên bệ

cửa sổ. Nàng không phải hận Cảnh, nàng chỉ ám ảnh cảm giác đau đớn đêm
hôm đó, nàng lại muốn đích thân điều tra Liễu, nàng muốn tự do.

-Tiễn quốc mẫu về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.