TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 295

Một viên thái y vội chạy vào, cúi thấp đầu đến chỗ Cảnh rồi đến chỗ

nàng. Ông cẩn thận kê tay nàng lên chiếc gối nhỏ, bắt mạch cho nàng. Mất
lâu sau, ông ta vẫn kĩ lưỡng kiểm tra lại nhiều lần rồi mới chắc chắn đến
chỗ Cảnh, vừa cúi đầu vừa cười.

Thiên Hinh chau mày nhìn ông ta rời đi rồi nhìn bóng lưng cao vời vợi

của Cảnh.

-Nàng được phép đi.

Tự nhiên Thiên Hinh thấy lòng mình hụt hẫng. Y chấp nhận cho nàng đi?

Y không cần nàng nữa sao?

Cảnh vẫn chắp tay sau lưng, một thân long bào tiêu sái. Một lát sau, y

xoay người tiến gần đến nàng, cúi xuống sát mặt nàng, chống tay lên trường
kỷ, đẩy nàng lọt thỏm trong lòng y. Nàng hơi ngả người ra sau để tránh, bối
rối nhìn ánh mắt lạnh lùng của y.

-Nhưng con của chúng ta thì không.

Thiên Hinh sững sờ nhìn Cảnh. Đôi môi của nàng cố bật ra một câu cảm

thán nhưng mãi không thành lời. Ánh mắt của Cảnh dần trở nên ôn nhu, lại
kèm nụ cười ấm áp nhìn nàng.

-Cảnh?

-Chúng ta sắp làm cha mẹ rồi.

Tự nhiên nàng thấy mắt mình rơm rớm nước. Nụ cười không ngăn được

bật ra thành tiếng. Nàng vòng tay ôm lấy Cảnh, vùi mình trong lòng y.

Cảnh hạnh phúc vòng tay qua eo bế nàng lên xoay một vòng. Thiên Hinh

níu chặt lấy cổ y, mắt nhắm nghiền ướt đẫm. Rồi y ngồi xuống, đặt nàng
ngồi lên đùi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.