TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 312

Cảnh phì cười nhìn nàng, mỗi lần say nàng đều đáng yêu như vậy. Y gỡ

đai lưng ra rồi cởi phượng bào xuống, để lộ đôi bờ vai trắng nõn của nàng.
Còn chưa kịp định thần khỏi những suy nghĩ lệch lạc, Thiên Hinh đã chồm
tới ôm lấy cổ y, ngực của nàng chạm vào người y khiến y thấy tê tái.

-Nàng rõ ràng là đang dụ dỗ ta.

Thiên Hinh đẩy y ra, kéo mặt y sát mặt nàng.

-Dụ dỗ chàng thì đã sao?

-Sau này nàng say ta không để nàng đi lung tung được.

Cảnh toan đứng dậy treo phượng bào của nàng lên giá thì nàng đã giữ lấy

mặt y, đặt lên môi y một nụ hôn chếnh choáng men say. Đầu lưỡi nàng tiến
vào nghịch ngợm trong miệng y, trêu đùa lưỡi y. Thì ra Thiên Hinh say lại
có thể nồng nhiệt đến thế. Cảnh phì cười rồi ngừng lại, lưỡi nàng vẫn quấn
quýt bờ môi y. Cảnh ghé sát nàng, giọng nói ma mị.

-Vậy là hoàng hậu muốn bị ăn thịt sao?

Nàng bật cười. Y gõ nhẹ lên sống mũi nàng, ánh mắt có phần xót xa.

-Thấy nàng sinh con ta rất đau, nàng kề cận nguy hiểm ta càng đau hơn,

vì thế ta không dám...

Cảnh chỉ muốn cùng nàng có con, đâu nghĩ nàng sẽ đau đớn nhường ấy.

Bây giờ có Trịnh rồi, Trịnh lại mang mệnh thiên tử, y đâu cần bắt nàng chịu
đau đớn nữa làm gì.

-Cảnh...

Giọng nàng trong cơn say càng mê hoặc. Cảnh nhìn ánh mắt cảm động

của nàng rồi khẽ vuốt ve mái tóc mềm như mây của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.