TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 313

-Được sinh con cho chàng là điều hạnh phúc nhất thiếp từng làm. Thiếp

đã sống hai mươi lăm năm trong bóng tối, Trịnh và chàng chính là những
tia sáng đã cứu lấy thiếp.

-Nàng không cần phải chịu khổ nữa đâu. Ta có Trịnh là đã mãn nguyện

rồi.

-Nhưng triều thần có mãn nguyện không?

Cảnh im bặt nhìn nàng, đôi đồng tử màu hổ phách tối lại.

-Cảnh, điều làm thiếp đau đớn hơn đó là phải trơ mắt nhìn chàng bị đả

kích mà chẳng giúp được gì.

Cảnh cảm động nhìn nàng bé nhỏ trong vòng tay y. Người con gái này

sao có thể kiên cường đến thế, đau đến chết đi sống lại, vẫn muốn vì y mà
chịu đựng.

-Lấy được nàng là do ta đã tu chín kiếp. Cảm ơn ông trời đã để nàng ở

bên ta.

Thiên Hinh dụi đầu vào lòng Cảnh. Y ôm lấy người nàng, vuốt dọc tấm

lưng trần của nàng. Chiếc yếm đỏ bắc ngang cổ, che đi cảnh xuân phơi phới
đang tê dại chạm vào ngực y.

-Nàng biết không, ta đã tin Trịnh chính là món quà vô giá mà đức Phật

ban cho chúng ta. Ta có Trịnh vào ngày sinh nhật nàng, nàng lại sinh Trịnh
vào ngày sinh nhật ta.

Thiên Hinh hạnh phúc cười. Nàng chưa bao giờ hạnh phúc như thế trong

đời. Ân oán diệt tộc thì có liên quan gì đến y và nàng, ngoài kia tranh đấu
thì có liên quan gì đến y và nàng. Nàng chỉ mong niềm hạnh phúc hôm nay
đừng trôi đi mất, đừng gieo cho nàng hạt giống niềm vui để rồi đem đến
cho nàng một bầu trời bão tố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.