TUYỆT TÌNH CA - Trang 183

quan quấn trong những chiếc áo chẽn thêu màu xanh tía và đi ủng lụa đế
trắng, tạo ra một không khí trịnh trọng cho buổi lễ. Chức tước khác nhau
của các quan dễ nhận ra bằng một cái nút áo trên cùng, bằng pha lê, san hô
hay bằng đá quý. Một sợi giây thừng quấn quanh sân ga, có lính cấm vệ
mặc quân phục màu lục và mầu đỏ, đứng canh gác rất oai vệ, để cho quang
cảnh giống như một phiên triều bình thường. Các sứ thần trông nổi bật
trong những chiếc quần xọc dài, rất kỳ lạ trong con mắt người Trung Hoa.
Họ đứng nói đùa và cười cợt với nhau, nhưng toàn thể, họ tạo ra một vẻ
trang trọng oai phong để cân xứng với các quan triều đình.
Thuần thân vương đọc một diễn văn chính thức. Kèn và trống nổi lên. Ban
nhạc với sáo và kèn nổi bật, chơi những điệu nhạc phổ thông của thời đó;
đối với những cái tai dài của các sứ thần, những điệu nhạc này giống như
nhạc đám cưới hơn là quân nhạc.
Một tiếng còi hú lên từ cái đầu máy sáng bóng, đám đông bắt đầu vỗ tay
tán thưởng. Ban nhạc chơi một điệu nhạc du dương mới được sáng tác cho
dịp lễ này. Hôm nay, tất cả đều mới mẻ, kể cả những người gác xe lửa và
đồng phục của người lái xe lửa và những lá cờ đỏ của người ra hiệu lệnh.
Mạnh Giao bỏ buổi lễ trong lúc Thuần thân vương đọc diễn văn, và lén lên
toa xe nơi hai chị em đang ngồi.
Mẫu Đơn nói với em gái và ngưòi anh họ, "Hai người nên xuống đi." Họ bị
gián đoạn bởi một công chúa Mãn Châu đi ngang qua. Mạnh Giao nói một
vài lời dặn dò vội vàng với Lưu An là người đi theo Mẫu Đơn, và phải chờ
cho nàng lên tầu thủy an toàn tại Thiên Tân. Sau một hồi xô lấn, chàng và
Hải Đường tìm đường xuống sân ga. Họ quay lại và trông thấy khuôn mặt
tươi cười của Mẫu Đơn trong cửa sổ, sung sướng và hứng khởi. Máy xe lửa
khởi sự và thúc đẩy hơi mạnh hơn, như một người tụ hơi cho một cuộc
chạy đua đường trường. Chuyến xe lửa tốc hành từ từ rời khỏi nhà ga. Mẫu
Đơn vẫy tay và rồi mất hút trong rừng bàn tay và khăn tay.
Ba ngày sau, Lưu An trở về báo cáo rằng cô chủ đã an toàn lên tầu thủy
Tân Cương rồi. "Chúng con phải ở đêm trong khách sạn, mãi đến sáng mới
lên tầu... Cái gì vậy?" Tên đầy tớ vội hỏi. "Cô chủ không trở về nữa ư? Con
tưởng cô chủ chỉ về thăm nhà." Mạnh Giao nhắm mắt một giây, như thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.