TUYỆT TÌNH CA - Trang 316

Nguyễn Vạn Lý

Tuyệt Tình Ca

Chương 26

Mạnh Giao và Hải Đường ở trong khách sạn Bồng Lai tại Dương Châu,
một khách sạn sang trọng trong một khu hoa viên mênh mông. Trời nóng
đến không thể ngủ được, và cũng tại những âm thanh của đàn sáo vang lên
từ hoa viên suốt đêm. Lẳng lặng không cho ai biết, hai người đi Cao Vũ
bằng thuyền, vì Mạnh Giao đồng ý với vợ rằng đi thuyền thì thoải mái hơn
đi bằng kiệu. Hải Đường muốn đi theo để nói chuyện với ông bà Vương và
muốn nhìn thấy nơi ở của Mẫu Đơn. Nàng chưa bao giờ ngờ rằng nàng yêu
thương người chị đến thế! Tâm trí nàng lúc thì sợ hãi kinh hoàng lúc thì hy
vọng rằng khi tới nơi Mẫu Đơn đã an toàn trở về rồi. Mấy lần nàng hỏi
Mạnh Giao:
- Nếu chúng ta thấy Mẫu Đơn tại nhà ông bà Vương thì sao?
- Anh cũng muốn thế, nhưng anh không hy vọng như vậy.
- Chúng ta sẽ nói gì nếu chúng ta gặp chị ấy? Chị ấy thực sự tự ý biến mất
rồi lại trở về.
- Khó có thể xảy ra lắm. Chúng ta sẽ biết ngay.
Chiếc khoái thuyền mỗi giờ chạy được ba dậm do bốn người lực lưỡng
chèo. Mạnh Giao hứa thưởng hậu nếu họ tới nơi trước lúc mặt trời lặn.
Chiếc thuyền nhẹ phóng đi, vượt qua hết thuyền này đến thuyền khác,
nhiều lúc gần như đâm vào thuyền khác trên con sông đầy thuyền bè. Thân
mình bốn người chèo thuyền bóng loáng dưới ánh nắng. Hải Đường hoảng
sợ mỗi khi thấy một chiếc thuyền khác xông thẳng vào thuyền của nàng,
nhưng mấy người chèo thuyền tài tình tránh được. Nàng kêu lên khi chiếc
khoái thuyền suýt đụng vào một thuyền tam bản:
- Cẩn thận!
Một người trẻ nhất lên tiếng, "Xin bà đừng sợ. Bà muốn tới nơi trước lúc
mặt trời lặn phải không?" Mạnh Giao có vẻ buồn rầu và mải suy tư. Chàng
không nói nhiều trong chuyến đi. Sự có thể gặp lại Mẫu Đơn nhắc nhở
chàng sự chia tay của hai người. Tâm trí chàng trở lại với những ngày đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.