TUYỆT TÌNH CA - Trang 375

- Anh sẽ thấy mà.
Khi hai người ngồi vào chỗ người đánh xe ngựa, Phùng Nam Đạt cầm dây
cương, chặc lưỡi và thúc ngựa chạy từ từ. Mẫu Đơn cảm thấy làn gió mát
mơn man mặt nàng. Nàng nói:
- Ngồi đây nhìn cảnh rất khác lạ.
- Dĩ nhiên. Giống như ngồi trên ngựa - cô sẽ thấy thế giới từ một độ cao
hơn. Đây là một cảm giác thú vị.
Cô biết cưỡi ngựa không?
- Dĩ nhiên là không rồi.
Nam Đạt điều khiển ngựa một cách thành thạo và con ngựa chạy nước kiệu
dễ dàng. Rồi chàng vút một hai roi, con ngựa tuân theo lệnh chàng và
phóng nước đại. Quang cảnh của con đường thay đổi mau lẹ; thỉnh thoảng,
một cành liễu thấp quét vào mặt hai người.
Khoảng nửa dặm sau Hải Điền, họ trông thấy một xa lộ dài trải đá. Chàng
quát thúc ngựa bằng thổ ngữ miền bắc ".Ta-trr! Worr!". và con ngựa gia
tăng tốc lực. Nam Đạt có vẻ rất khoan khoái. Chàng ha hả cười và nói:
- Nắm chắc lấy thành vịn. Này tay trái cô ôm lưng tôi thật chặt. Không quá
nhanh đối với cô phải không?
- Không đâu. Anh đánh xe giỏi quá.
Mặt Nam Đạt rạng rỡ, mắt nhìn con đường phía trưóc. Có một nông dân
vác nặng đằng trước. Chàng trổ tài lái xe tránh người nông dân, miệng vẫn
nói chuyện:
- Hãy nghĩ một tháng trước đây tôi vẫn còn trong tù. Và bây giờ tôi đang
ngồi xe chung với cô!
Một lát sau chiếc xe bỏ đường lớn, và chạy vào con đường quê. Chàng chỉ
một khu vực cây cối um tùm khoảng ba trăm thước trước mặt và nói:
- Kia kìa. Có vài chiếc thuyền để thuê. Tôi thích chỗ này lắm.
Mẫu Đơn không còn nghĩ đến những chuyện riêng nữa. Nàng rơi vào cái
thái độ hồ hởi của Phùng Nam Đạt, và vui thích quang cảnh thay đổi. Một
hàng cây cao bẩy tám thước vây bọc bờ sông, che giấu vùng nước trong
xanh.
- Từ Hy thái hậu thường tới đây. Vì thế chỗ này rất là ẩn khuất. Bây giờ bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.