TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 137

Tả Húc: “Ra là thế… Tốt, tôi hiểu rồi.”

Đinh Đới Vĩ: “Này, Lương Ưu Tuyền gọi cho tôi, nói có việc tìm cậu

đó ~~~”

Tả Húc hỏa tốc ngắt máy, nhìn Lương Ưu Tuyền tiếc nuối: “Cô nghe

rồi đó. Có cần địa chỉ nhà đối phương không?”

“…” Lương Ưu Tuyền day day thái dương. Nghỉ việc rồi thì tốt,

nhưng sao trùng hợp thế nhỉ?

Tả Húc thần sắc thản nhiên, quay người đi vào bếp tự rót cho mình

một ly cà phê. Hắn kiêu ngạo tự tán dương chính mình.

Lương Ưu Tuyền lại nhớ đến việc mình chưa kịp tắm bèn quay đi.

Nhưng tại sao trong đầu cô quay đi quay lại cảnh Tả Húc nằm trên người
mình thế này?! Chẳng lẽ cô lại mơ một giấc mơ như thế?! Nghĩ vậy, Lương
Ưu Tuyền không khỏi rùng mình. Không ngờ cô cô đơn bao nhiêu năm,
đến mức mơ thấy cả chuyện đó! Ôi chúa ơi, chết mất…

Trong lúc tắm, Lương Ưu Tuyền vô tình nhìn thấy trên đùi mình có

một mảng máu đọng tím bầm. Haiz, rốt cuộc hôm qua cô uống bao nhiêu
để đến mức có thể bị va đập tại một chỗ nhạy cảm như vậy? Lương Ưu
Tuyền nói với bản thân, đây chính là một bài học nghiêm trọng. Từ nay về
sau tuyệt đối không được uống rượu Tây. Đây là lần tiên uống say mèm,
cũng phải là lần cuối cùng.

(Nhắc mới nhớ, uống hết một chai Vodka như thế, may mà cô không

bị trúng “độc rượu”!)

Lúc Lương Ưu Tuyền bước ra ngoài, phát hiện có một suất cơm thịt

bò được đặt sẵn trên bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.