TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 194

lưu manh như hai củ cải trắng nát nhừ bị vất lên thân xe, bánh xe. Ngô
Thiên Khải mở cửa xe, một tay ôm hai người, vứt bốn tên no đòn đang mê
muội vào bên trong.

Lương Ưu Tuyền thoáng cười nhẹ, trong lòng rất cảm tạ cử chỉ trượng

nghĩa của Ngô Thiên Khải.

“Em một tôi ba?” Ngô Thiên Khải nhìn bốn tên tiểu khoai tây còn lại.

“Không được! Anh hai tôi hai!”

“…” Ngô Thiên Khải bật cười một tiếng. Thấy mấy tên kia có ý đồ

chạy trốn, hắn vươn cánh tay duỗi ra, dễ dàng bắt lấy cái cổ của chúng.
Cốp! Cốp! … Hai tên lưu manh đã được thân mật tiếp xúc với cái cột điện.

Lương Ưu Tuyền cũng không yếu thế, từng bước bước về phía trước,

nắm bả vai người này làm điểm tựa, dùng sức cong đầu gối lên, mạnh mẽ
tấn vào chỗ hiểm của người này, ngay sau đó, xoay tròn vung chân hướng
tới quai hàm người kia, vù vù… Úi chà! Gục rồi!

Cuối cùng còn một tên cơ bắp cuồn cuộn còn sống mà còn thống khổ

hơn chết, hai chân mềm nhũn quỳ rạp xuống đất, hai tay dâng lên cái bao
tiền, run rẩy nói: “Không phiền đến đại tỷ phải ra tay! Để tôi tự giác!
…”Nói xong, anh bạn nhỏ tự đấm một phát, không thấy choáng váng, lại
đem đầu đập vào vỏ xe, vẫn không thấy choáng váng, hắn tội nghiệp nhìn
về phía hai người “nam nữ mặt lạnh” kia …” Chị hai, đầu tôi rất là cứng…”

“Đi qua kia!”

“Dạ!”

“A…”

Tên cơ bắp che mông đi lên xe, ôi hoa cúc* của hắn…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.