Vì thế đàm phán chấm dứt, tất cả đều vui vẻ, ăn cơm!
Lương Ưu Tuyền rốt cuộc cũng được phóng thích khỏi “nhà giam”.
Cô xoa xoa cổ tay, sau đi đến phòng khác. Đã thế Lương mẹ còn sắp xếp để
cô ngồi ngay bên cạnh Tả Húc. Thế là Lương Ưu Tuyền, nhân lúc ngồi
xuống, đã tiện chân đá vào cẳng Tả Húc một cái.
Tả Húc đang ôm đầu, chân lại truyền đến một trận đau đớn, lòng càng
đau hơn.
Cô quả thật là tức đến phát điên rồi! Đầu tiên là bị sàm sỡ, sau đó lại
bị đánh oan. Mà càng tức hơn là Tả Húc dám làm mà không dám nhận! Hừ,
anh bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa! Để xem bây giờ anh làm thế nào
giải thích với Đinh Đới Vĩ người yêu của anh!
“Em rể à, ăn nhiều vào…” Lương Ưu Hoa gắp một miếng sườn bỏ vào
bát Tả Húc. Ăn nhiều chút đi, chú bé đáng thương!
Tả Húc cuối cùng cũng đã thông suốt. Nếu hắn nói hắn đã cường hôn
Lương Ưu Tuyền thì sẽ bị Lương Ưu Hoa đánh; nếu nói bị Lương Ưu
Tuyền cường hôn thì Lương ba sẽ giết; còn nếu nói cả hai người đều tự
nguyện thì cả nhà sẽ không tha.
Tả Húc nhìn ra bầu trời đen tối bên ngoài, trong lòng thầm gào thét: kẻ
cắp gặp quan quả nhiên không thể nói lý lẽ! Hả? Chẳng lẽ hắn là kẻ cắp
sao? Ông trời quả nhiên là trêu ngươi mà.
Lương Ưu Tuyền cầm bát cơm lên miệng và một miếng thật to, sau đó
tà ác liếc Tả Húc. Đáng đời đồ hôn trộm!
Ăn xong cơm chiều
Lương Ưu Hoa thay mặt trưởng bối của Lương gia đưa Tả Húc xuống
dưới nhà, còn Lương Ưu Tuyền đã đi trước rồi. Phụ nữ đang tức giận