TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 257

chết trong đó vì thiếu oxi chứ?…”

Tả Húc thấy Lương Ưu Tuyền nhặt ở ven đường một chiếc côn vừa

muốn hét lên “Đừng!”… Lương Ưu Tuyền đã cầm côn, hung hăng nện vào
cái cửa thủy tinh. Một phát, hai phát, ba phát, khiến lớp kính chắn gió bắt
đầu rạn nứt.

“Tiểu thư, cô đang làm gì thế?!” Bảo vệ gara nghe thấy có tiếng động

lạ liền chạy tới xem xét, lại được chứng kiến một màn kinh sợ như thế thì
dại ra.

Ngay lập tức Lương Ưu Tuyền vứt chiếc con trong tay cho bảo vệ,

tiện tay lôi cảnh huy ra, nghiêm túc ra mệnh lệnh “Tả tổng thân ái của các
anh đang bị khóa trái trong xe, sắp chết vì thiếu oxi rồi. Đừng có đứng đờ
ra đó, mau đập đi!”

“Dạ!” Bảo vệ đương nhiên biết xe này của ông chủ, cũng đã chắc chắn

Tả Húc thật sự ở bên trong. Anh ta chà xát hai tay, nắm chặt côn, sau đó ra
sức đập vào cửa kính.

“…” Tả Húc hai tay ôm ngực, chăm chú nhìn bảo vệ đang hăng máu,

bên cạnh là Lương Ưu Tuyền đang ra sức cổ vũ, lại cảm thấy chiếc xe đang
rung lên từng hồi. Chiếc xe yêu ngày nào giờ đã không thế nhận ra…

Còn Trương Cường, lúc vội vàng xuống gara, khi nhìn thấy cảnh vô

cùng thê thảm này thì hai chân mềm nhũn. Lincoln ơi là Lincoln, sau số
mày bi thảm thế này hả Lincoln ơi?!

Cuối cùng cửa xe cũng được mở ra (bằng khóa tự động), Tả Húc đẩy

cửa bước xuống. Bảo vệ thỏa mãn lau mồ hôi, tươi cười cúi đầu trước Tả
Húc “Lãnh đạo bình an vô sự là tốt rồi! Tôi cũng không mệt tý nào!”

“…” Tả Húc nhìn chiếc xe, lớp sơn bóng bẩy đã bị không biết bao

nhiêu vết chằng chịt, còn có lớp kính thủy tinh bị “Dập nát và gãy xương”,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.