tủm tỉm nói “Quà tặng làm sao quý bằng một câu chúc phúc chứ, chúng ta
đi thôi…”
Vụt…! Một sinh vật nhỏ bay qua đỉnh đầu Tả Húc.
“Lương Ưu Tuyền, em thả gián vào nhà anh?”
“…” Lương Ưu Tuyền lưng cứng đờ. Đâu chỉ là gián, vốn kế hoạch
của cô là thế này…
Tả Húc đi vào căn phòng tối đen, trượt phải muỗi té ngã; hắn đứng
lên, theo thói quen bước đi, đầu gối đập vào bàn trà đang ở sai vị trí; còn
ánh sáng ở cái tủ lạnh thì đặc biệt nổi bật, bởi thế hắn bước đến nhà bếp,
trên đường dẫm mấy con gián bẹp bẹp bẹp… Lúc mở tủ lạnh thì mùi trứng
gà vỡ tanh nồng sẽ tỏa ra… Cuối cùng hắn cũng phẫn nộ rồi! Tức giận đến
mức mở rượu ra để hạ hỏa, thì phát hiện whisky là dầu thực vật! Hắn quá
tức giận nên đập vỡ chai rượu, sau đó trượt phải dầu thực vật té ngã. Hắn
vừa chửi thề vừa bước đến phòng ngủ, bởi vì đèn ngủ không bị phá nên hắn
có thể nhìn được vết bùn trên ga giường. Hắn tức giận đá cửa toilet, vốn
tính rửa sạch mấy vết dầu mỡ, nhưng phát hiện bên trong bồn tắm đều là
phân chó; cuối cùng hắn tức giận bỏ nhà đi, gọi điện cho nhân viên vệ sinh
đến dọn.
Khi Tả Húc cho rằng tất cả đã dọn dẹp xong liền quay về nhà. Đợi cho
một buổi sáng nào đó, khi hắn mở tủ lấy áo sơ mi đi họp, khi mặc vào sẽ
phát hiện ra đây đều là quần áo bẩn!
Đây chính là một phương án trả thù rất đầy đủ, đừng tưởng rằng cô
đang đùa!
Còn có thể tùy lúc mà hành hung Tả Húc. Chẳng hạn là khi hắn phá
hủy kế hoạch, như hiện tại.