TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 306

10 phút sau

Đỗ Mai Mai dẫn Lương Ưu Tuyền vào một khách sạn ở gần đồn cảnh

sát.

Cô ta đóng cửa sổ, kéo rèm xuống, bật đèn đầu dường, chậm rãi cởi

khăn quàng cổ.

“Cô là cảnh sát, tôi nghĩ cô có thể tiếp nhận chuyện này dễ hơn người

bình thường…” Lời vừa dứt thì chiếc khăn đã nằm gọn trong tay, cô ta lại
tháo khẩu trang, cởi áo sơ mì, quay lưng về phía Lương Ưu Tuyền đứng
lặng. Đồng thời cũng làm lộ ra một vết sẹo rất dữ tợn sau cổ và lưng của
mình.

Thần kinh Lương Ưu Tuyền thoáng căng cứng. Phần lớn lớp da bị

bỏng đã bị hoại tử, phần eo dưới chắc chắn đã phẫu thuật cấy da, vết da
mới màu trắng nhạt và màu vàng của sẹo bỏng trở thành những đường phân
cách tuyến bất quy tăng. Tóm lại khắp phần lưng vô cùng thê thảm.

“Chị phải quay lại bệnh viện ngay thôi. Thế này rất dễ bị nhiễm

trùng!” Lương Ưu Tuyền vội chạy lên vài bước, cầm áo sơ mi choàng lên
vai Đỗ Mai Mai.

Đỗ Mai Mai hất tay cô ra, bỗng hét lớn “Cô có biết phẫu thuật cấy da

làm tôi sống không bằng chết không?! Nhưng vì Nãi Đường tôi nhẫn, thế
mà… Vì sao cô cứ phải hủy hoại hy vọng sống duy nhất của tôi?!”

Cô ta đổ sụp xuống, nước mắt rào rào, thân thể đau đớn cùng nội tâm

dày vò.

Lương Ưu Tuyền bị cô ta đẩy ngã lên tường. Nhưng cô không có thời

gian để nghiên cứu mọi chuyện, chỉ biết là ở trong căn phòng đầy vi trùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.