TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 436

đẹp vẫn yên vị trên ngón vô danh mà Tả Húc đưng xuống, ngập ngừng một
chút, rồi quyết đoán nhét vào túi áo vest của Tả Húc.

Tả Húc chậm chạp chớp mắt mấy cái, rồi lấy cái nhẫn từ trong túi áo

ra, di di trên ngón tay mình vài vòng. Ban đầu còn không nhìn ra tâm trạng
của hắn, nhưng một lát sau, hắn kéo cằm Lương Ưu Tuyền ra, nhìn rõ sự
giận hờn.

“Anh đã từng nói với em đây là lần đầu tiên anh tặng phụ nữ nhẫn, em

lại không coi trọng như vậy.”

Lương Ưu Tuyền cụp mắt xuống. Cô đương nhiên muốn giữ chiếc

nhẫn lại, thời điểm nhớ hắn có thể lôi ra xem, nhưng lại sợ bản thân không
cách nào thoát khỏi xoáy nước nhớ nhung.

“Lương Ưu Tuyền, lần động kinh này của em đã qua rồi đấy.” Tả Húc

kéo tay cô qua, cưỡng ép đeo chiếc nhẫn lại trên ngón tay, không vui nói:
“Nếu lần này em còn tháo xuống thì đừng đưa cho anh, trực tiếp ném qua
cửa sổ.”

Tả Húc thật sự không hay nói đùa. Nếu Lương Ưu Tuyền không quý

trọng phần tình cảm này thì tình huống hắn cùng Dương Phỉ Nhi vạch mặt
thật sự đáng cười rồi.

… Tả Húc không phải người mù quáng trong tình yêu, hắn càng

không phải kiểu người yêu vô tư. Hắn cần sự đáp lại tương đương, đối
phương có thể không cần phải trả giá nhiều bằng hắn, nhưng ít nhất hắn
muốn xác định cô ấy nguyện ý cùng một trận tuyến với bản thân.

Lương Ưu Tuyền vũng vẫy lúc lâu, thật sự không thể tháo chiếc nhẫn

ném ra ngoài cửa sổ, càng không muốn nhìn Tả Húc dưới sự giận dữ ném
chiếc nhẫn vào thùng rác. Hiện tại cô phải thừa nhận mình đúng là một
người phụ nữ không quyết đoán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.