TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 438

không nhận* cách chức anh, anh sớm muộn gì cũng trách móc em, em cũng
có thể đoán được sau này sẽ chỉ có cãi vã! Còn có Đỗ Mai Mai! Chị ta!…
Được rồi, còn rất nhiều chuyện, không phải không nghĩ đến nó sẽ không
xảy ra!”

(* mất hết nhân tính, không nhận người thân)

Tả Húc xoa xoa ngực, tựa tiếu phi tiếu nhìn cô. Phép khích tướng quả

nhiên hiệu quả với người đầu óc chưa trưởng thành giống Lương Ưu
Tuyền. Đồng thời, hành động chuyên quyền độc đoán của cô cũng khiến
hắn bất mãn.

“Hóa ra em với anh đều là hư tình giả ý…” Tả Húc buồn bã thở dài.

“Nói cái gì đó?” Lương Ưu Tuyền nắm tay lại.

“Không rõ ràng sao? Nếu anh thất nghiệp, em sợ anh sẽ ăn của em

uống của em, chậc chậc…”

“?!”… Lương Ưu Tuyền nghẹn cả một cục tức giận ở cổ, sao nói qua

nói lại cô lại thành người sai rồi hả?… Cô đi ba bước, phút chốc tức giận
chỉ Tả Húc: “Đây là chính anh nói đấy! Chỉ cần không hối hận, chị đây sẽ
nuôi cậu!”

Tả Húc nhún nhún vai: “Không hối hận, em ăn gì anh ăn đấy.”

Lương Ưu Tuyền nghe thấy cái giọng rất thờ ơ kia, tức giận nổi trận

lôi đình. Có trời mới biết cô đấu tranh bao lâu mới quyết định chia tay,
nước mắt thương tâm chảy thành sông, thế mà hắn lại không thông cảm nỗi
khổ tâm của cô, ngược lại nói rằng cô cố tình gây sự. Đương nhiên cô sẽ
phải ép mình quên đi vị ngọt bên trong những cay đắng đó, ai! Dù sao hắn
cũng không hiểu, cô chính là vì nghĩ cho hắn nên mới ra đi đấy!

Tả Húc giật ống quần cô một cái, lại kéo cô quay về cạnh chân mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.