ƯỚC MƠ XANH - Trang 110

nhà bác Thái để nói chuyện về đất đai giấy tờ . Khi nghe em bật thốt ra tên
thật mình là Hải San, em có biết lúc đo trái tim anh như muốn nhảy xổ khỏi
lồng ngực không, anh đã nhận ra em là cô bé của ngày xưa, cô bé Hải San
dễ thương mau nước mắt của anh. Hắn ta đang ở trước mặt em đây Hải
San, cái thằng nhóc con hay chọc ghẹo em đến phát khóc là anh đây Hải
San.
Anh cầm tay Hải San đặt lên vết sẹo nhỏ nằm trợt trên trán, đã bị tóc che
phủ khuất của mình, giọng anh đầy bồi hồi :
- Kỷ niệm một lần trèo cây hái quả cho em đây Hải San, nhớ không ?
Hải San nghe giọng mình nhẹ như gió :
- Nhớ... Em nhớ rồi... Ôi... anh Tí...
Cô ngã vào lồng ngực anh và lẩm bẩm gọi anh bằng cái tên tuổi thơ xưa.
Cọ cọ chiếc cầm vào mái tóc đen mượt của cô, anh nói thật nhẹ, thật nhỏ và
cũng thật nồng nàn :
- Đừng nên lạnh nhạt với anh nữa nghen Hải San.
Cô gật đầu.
- Hãy nhớ một điều là anh yêu em.
Cô lại gật đầu . Bây giờ thì cô tin chắc rằng những âu lo cho tình yêu mà cô
dành cho anh, sẽ không còn chút giá trị nào với cô nữa rồi, không có niềm
vui nào to tát hơn là niềm vui cô đã tìm lại được, người bạn ấu thơ thân
thiết của mình và người đó đang ôm cô trong vòng tay và nói yêu cô một
cách chân thành.
- Hứa với anh là từ giờ về sau này, mọi buồn vui, âu lo, bất trắc em sẽ cho
anh cùng san sẻ, chia nhận với em chứ Hải San.
Thêm một cái gật đầu thứ ba của cô, nhưng lần này thì cô cười, nụ cười làm
gương mặt cô thêm quyến rũ hơn lên. Lâm Khang đọc được trong mắt cô,
lấp lánh một tình cảm nhiệt nồng lẫn tin cậy . Anh đặt lên đôi môi đẹp xinh
củ cô một nụ hôn trang trọng và yêu thương .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.