ƯỚC MƠ XANH - Trang 136

Đỗ Huỳnh Châu

Ước Mơ Xanh

Chương 23

Đưa chiếc xe đạp mi ni Trung Quốc vào bờ rào, Hải San lững thững bước
vào nhà . Kim Thuyền đã đứng ngay bậc cứa chận người cô lại, một tay
đưa lên miệng với tiếng suỵt nhỏ :
- Mi có khách Hải San.
Giọng Hải San cộc lốc :
- Biết.
- Sao mi biết ?
Hất đầu ra bờ rào, Hải San nói :
- Chiếc xe đậu chình ình ở ngoài.
- Mi biết ai không ? Đố mi đấy.
"Sao lại không biết kia chứ, mình nào có xa lạ gì " . Định trả lời với Kim
Thuyền nhưng rồi Hải San lại lười biếng lắc đầu . Giọng của cô bạn ra vẻ
trịnh trọng :
- Ngôi sao nhạc nhẹ trữ tình Lâm Khang đấy . Trời ơi, anh ấy hỏi ngay tên
mi làm tao muốn rụng tim, sao mà mi quen anh ấy vậy...
Hải San bực dọc xẵng giọng :
- Mi nói quái gì mà nói nhiều vậy , không cho ta vào nhà à ?
- Í trời, quên.
Kim Thuyền lách người qua bên cho bạn bước vào . Trông cô luống cuống
như gà mắc tóc khiến Hải San cũng phải lắc đầu.
Lâm Khang đã nhìn thấy Hải San từ lúc cô vừa ở ngoài đường đi vào cổng
rào . Anh thực sự xúc động ghê gớm khi ngắm trộm cộ Hải San xanh xao
và gầy đi rất nhiều, gương mặt vốn lạnh lùng, giờ như càng khắc bạc thêm
lên. Anh nghe tim mình nhói đau khi nghe tiếng chào của cô :
- Xin chào.
Kim Thuyền hích cùi chỏ vào hông Hải San :
- Anh Lâm Khang chờ mi lâu rồi đó.
- Thế à . Cám ơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.