ƯỚC MƠ XANH - Trang 39

lại bước đến bên Cu Đen và ngồi sà xuống xem nó nướng khoai.
Ốc Tiêu nhìn thấy bèn châm chọc :
- Ông lê la với dân nhà lá tụi tui không sợ sao ?
Lâm Khang trả lời :
- Điều đó có gì gọi là quan trọng, với tôi, mọi người ai cũng như ai, hơn
nhau hay không là ở sự chân tình.
Cô vẫn không cười :
- Nói thì hay đấy nhưng cần có thời gian để xem xét lại
- Hình như cô luôn luôn nghi ngờ mọi người.
- Không phải mọi người, chỉ vài người thôi.
- Và tôi là một trong số ít đó ?
Cô nhún vai không trả lời, thái độ của cô bỗng dưng làm anh thấy buồn
buồn :
- Có phải vì tôi là người có quan hệ mật thiết với cha cô không ?
Bất giác Ốc Tiêu tái mặt, giọng trở nên cộc cằn, thô lỗ :
- "Ông ấy" không phải cha tôi. Hừm...
Đôi chân mày chau lại, đôi mắt đùng đục u uất, cắn chặt môi, cô bước
nhanh rời khỏi hốc đá.
Thằng Cu Đen nãy giờ đang lụi cụi nướng khoai. Trông thấy sư tỷ nổi giận
bỏ đi nó liền lên tiếng :
- Sư tỷ đi đâu vậy, khoai chín rồi nè.
- Không ăn nữa.
- Nhưng hồi nãy chị nói đói mà.
- Giờ no rồi.
- Nhiều quá ai ăn hết.
- Ăn không hết quẳng xuống biển.
Chỉ vậy thôi, Ốc Tiêu quày quả đi thẳng . Cu Đen nhìn theo một hồi lâu, rồi
quay sang nói với Lâm Khang:
- Sư huynh đừng để ý giận hờn chỉ nghen, lâu lâu là chỉ lại man man vậy
đó.
Mỉm cười gượng, Lâm Khang gật đầu rồi cũng đứng dậy dợm bước đi. Cu
Đen níu lấy tay áo anh :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.