ƯỚC MƠ XANH - Trang 6

"Tài xế" bật cười :
- Ôi chao ! Tôi đãng trí thật, dân thành phồ như ông biết quái gì đến sự sinh
hoạt ở nông thôn chứ, chỉ cần trả cho hắn đúng sáu ngàn là được rồi.
Lâm Khang ngạc nhiên :
- Sao ? Giữ xe giữa trưa trời nắng chang đến cả nửa ngày trời mà chỉ nhận
có sáu ngàn thôi sao ?
"Tài xế" trả lời tỉnh bơ:
- Vậy đã là quá tốt so với lúc vật lộn khi chăn thả cả đàn bò trên đồng khô
cỏ cháy.
Nói vừa dứt câu, "tài xế" khom người ra sau. Đưa tay vào chiếc giỏ xách
đang bằng sợi lác đã sờn cũ, lấy ra một bình tông nước, mở nắp và ngửa cổ
uống thật ngon lành.
Và trong khoảng khắc ngắn ngủ giữa lúc "tài xế" mở tung khẩu trang để
uống nước ấy, Lâm Khang đã kịp nhìn thấy một khuôn mặt đẹp đầy hoang
dại.
Ánh nhìn của Lâm Khang chưa no đầy đôi mắt, thì "tài xế" đã lại tiếp tục
giấu kín khuôn mặt sau làn vải khẩu trang. Lâm Khang đang còn tiếc ngẩn,
tiếc ngơ thì "tài xế" đã xoay đầu qua anh đưa bình tông nước:
- Tôi biết ông khát nước lắm, nếu không sợ bị lây lan hơi hướng quê mùa
thì uống đi.
Đón nhận bình tông nước từ tay "tài xế", Lâm Khang mừng thầm, quả thật
anh đã như muốn cháy cổ từ lâu rồi, nhưng uống theo kiểu nhà binh giống
như "tài xế" đã uống lúc nãy, anh thấy nó làm sao ấy.
Thấy Lâm Khang cứ cầm bình tông hoài mà không dám uống, "tài xế" liền
gắt nhẹ :
- Cứ mở nắp tu đại đi, việc quái gì mà phải ngượng ngập . Hãy để dành tính
cách tiểu tư sản ấy về đến biệt thự Thùy Dương mà sử dụng.
Cấu nói ấy làm chạm nọc tự ái Lâm Khang. Anh khẽ nhíu mày, nhìn trân
trân vào gương mặt chỉ còn chừa mỗi đôi mắt của cô "tài xế" . Chất giọng
anh có kèm theo mùi vị chút bất mãn :
- Cô đừng vội nhìn người theo kiểu ấy.
Chỉ thấy cái nhún vai khinh bạc và đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng về con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.