ÚT QUYÊN VÀ TÔI - Trang 25

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Cô Lan đang nằm trên chiếc giường kê sát cửa sổ. Thấy chúng tôi vào, cô chậm chạp chỏi tay

ngồi

dậy, giọng đượm mừng vui:

-Các em vào đây với cô!

Thấy cô cử động có vẻ khó nhọc, nhỏ Nam Lai vội bước dậy đỡ lưng cô:

-Cô cứ nằm nghỉ đi!

Nhỏ Thúy hỏi, giọng lo âu:

-Cô bị bệnh gì thế hở cô?

Cô Lan đặt tay lên ngực:

-Phổi cô có nước, hễ trở mình là đau nhói. Các bác sĩ bảo cô vào nằm viện để họ lấy nước ra,

nhưng cô không muốn. Cô chỉ ở nhà chích thuốc thôi!

Thằng Cường làm không:

-Vào nằm viện tốt hơn chứ cô?

-Thì tốt hơn! Nhưng nằm viện sẽ mất hàng tháng, cô sẽ không thể dạy các em được! Vả lại,
nghĩ

đến cảnh các bác sĩ sẽ đâm mũi kim to sụ vào lưng mình, xuyên tới tận phổi để rút nước, cô

sợ lắm!

Nhìn cô Lan vừa nói vừa rụt cổ, tôi ngạc nhiên nhận thấy cô chẳng giống chút nào với vẻ oai

nghiêm ở trên lớp. Trước mặt tôi là một phụ nữ hiền lành, nhỏ nhắn, ốm đau và đơn độc.

Tôi không

rõ chứng bệnh của cô có liên quan gì đến việc cô phải suốt ngày hao hơi khản tiếng với bọn
tôi

không, nhưng dù không phải như vậy, sự vui mừng của tôi trước tin cô ốm sáng nay quả là

một thái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.