VÀ MỘT NGÀY DÀI HƠN THẾ KỶ - Trang 150

vào mùa xuân và mùa thu, miền này có nhiều mưa hơn bây giờ. Cỏ thừa đủ
cho những đàn súc vật lớn và nhỏ, thời đó có nhiều thương nhân đã qua đây
buôn bán. Nhưng sau đó hình như khí hậu thay đổi đột ngột – mưa ngừng
rơi, các giếng nước cạn khô, cỏ tươi lụi dần. Thế là các bộ tộc, bộ lạc lần
lượt bỏ đi nơi khác. Bọn Choang Choang cũng chuồn hẳn. Chúng kéo tới
miền Edil, là tên gọi vùng Volga ngày ấy, rồi mất hút ở đó. Không ai biết
chúng từ đâu tới, và cũng không ai biết chúng biến đi đâu. Nghe đâu chúng

đã gặp hiểm hoạ khi tụ tập nhau vượt sông Volga

11

, mặt sông đóng băng đột

nhiên vỡ toác ra và tất cả bọn chúng cùng đàn súc vật đều chìm nghỉm…

Những người gốc Sarozek – dân tộc Nomad Kazak – từ thời xưa không

hề rời bỏ quê hương mình, họ vẫn trụ lại ở những chỗ có thể đào giếng mới
để lấy nước. Nhưng thời kỳ sôi nổi nhất đối với miền Sarozek trùng với
những năm sau chiến tranh. Những chiếc ô tô chở nước đã xuất hiện, mỗi
chiếc xe như thế, nếu người lái thông thuộc địa hình, có thể phục vụ ba bốn
bãi chăn theo mùa. Các đơn vị thuê bãi chăn súc vật ở miền này – các nông
trang và nông trường thuộc tỉnh bạn – đã tính chuyện xây dựng những cơ sở
thường trực ở đây để chăn nuôi theo mùa. Họ đo đạc, ước tính xem nên xây
dựng những gì và tốn kém bao nhiêu. Và rất may là họ không vội vã. Quanh
nghĩa địa Ana - Bejit đã xuất hiện một cách lặng lẽ, khó nhận ra, một thành
phố không tên – tạm gọi là ‘Hộp Thư’. Người ta quen nói là tôi đi Hộp Thư,
tôi đã ghé qua Hộp Thư… ‘Hộp Thư’ lớn dần, các công trình mọc lên và
người lạ không được phép vào. Một con đường trải nhựa nối một đầu thành
phố với sân bay vũ trụ, đầu kia với ga xe lửa. Vùng Sarozek bắt đầu có dân
cư công nghiệp từ đấy. Ở phía kia, toàn bộ quá khứ chỉ còn lại nghĩa địa
Ana - Bejit nằm trên hai cái gò song sinh nối tiếp nhau, như hai cái bướu
lạc đà – gò Egis và gò Tiube – nơi mai táng danh dự nhất miền Sarozek này.
Ngày xưa, đôi khi dân cư các vùng xa cũng đưa thi hài người thân đến chôn
cất tại đây. Ở xa đến, họ phải ngủ qua đêm dọc đường, giữa thảo nguyên.
Nhưng họ có quyền tự hào đã dành cho cha ông mình một vinh dự đặc biệt,
nơi đây chôn cất những người đáng kính và nổi tiếng nhất trong nhân dân,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.