VÀ MỘT NGÀY DÀI HƠN THẾ KỶ - Trang 48

tên Boranly - Bão Tuyết, và tấm biển treo ở cửa ga được viết bằng hai thứ
tiếng: Boranly – tiếng Kazak và Bão Tuyết – tiếng Nga…

Edigej còn nhớ, hồi chưa có các loại máy cào tuyết hoạt động, với

những thiết bị bắn tuyết văng tung toé, với những lưỡi dao gạt tuyết sang
hai bên…, khi phải xử lý các đụn tuyết trên đường tàu, có thể nói, bác và
Kazangap từng phải đánh vật một mất một còn với chúng. Tưởng như việc
đó mới gần đây thôi, năm năm mươi, năm năm mốt, mùa đông rét mới
khiếp chứ. Đâu chỉ ngoài mặt trận mới sử dụng sinh mệnh cho những việc
làm một lần, như lao lên tấn công hay một mình ném lựu đạn vào gầm xe
tăng!… Ở đây, những việc như thế xảy ra luôn. Tuy không ai giết anh,
nhưng anh tự giết mình. Đã bao nhiêu đống tuyết phải dọn bằng tay, cào
bằng mê, hoặc tống vào bao tải vác lên trên đồi; chẳng hạn ở cây số thứ bảy,
nơi đường tàu xuyên qua một quả đồi bị xẻ ngang. Và mỗi lần như thế lại
tưởng chừng đó là trận sống mái cuối cùng với bão tuyết, đành phải nhắm
mắt nộp mạng cho thần chết, miễn sao khỏi phải nghe tiếng còi tàu giục giã,
đòi thông đường giữa thảo nguyên!

Nhưng hồi ấy những đống tuyết rồi cũng tan, các tàu lại lao qua, năm

tháng lại trôi đi… Ngày nay chẳng mấy ai nghĩ đến điều đó, chuyện quá
khứ mà… Những tay cán bộ bảo đảm giao thông ngày nay cưỡi xe đến đây,
rồi những đội kiểm tra - sữa chửa ồn ào. Tất cả bọn họ không tin, không
hiểu, không thể tưởng tượng rằng một nhúm người chỉ có xẻng thôi lại đủ
sức dọn tuyết thông đường giữa thảo nguyên Sarozek! Thần kỳ! Có vị còn
cười nhạo: Tội gì chuốc lấy những cực hình ấy! Tại sao lại tự chôn mình
như thế! Chúng tôi ấy à, chúng tôi mặc xác! Sao các anh không vứt mẹ nó
đấy, sao các anh không tìm nơi khác, đến một công trường lớn, ít ra cũng có
những điều kiện tối thiểu mà làm việc! Làm bao nhiêu công sẽ được trả bấy
nhiêu lương. Có việc gấp rút thì hò nhau làm ngoài giờ… “Các ông già lẩm
cẩm ơi, các ông ngu dại thì chết cũng đáng đời!…”

Khi gặp những vị ‘khôn ngoan’ kiểu đó, Kazangap không thèm để ý

đến họ, dường như điều ấy chẳng can hệ gì tới mình. Bác chỉ cười khẩy, tựa
hồ tự thầm biết những gì lớn lao mà bọn kia không thể hiểu nổi. Riêng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.