VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 162

Theo lời thanh minh của Jim, không thể nào không dính vào Karen khi

cô ta ghé qua chỗ ngồi của bạn. Giọng nói của cô ta là một lực tự nhiên,
câu chuyện của cô ta là một màn liến thoắng đầy rẫy những cơn xoáy lốc
xoắn tít chết chóc. Cô ta giống như Hitler thiếu mỗi chủ nghĩa bài Do Thái,
hoặc MLK

[22]

thiếu lòng trắc ẩn và sự nghiệp cao cả. Trong khi đó Jim lại là

một mục tiêu quá dễ dàng. Anh ta lúc nào cũng ngừng bất kỳ thứ gì anh ta
đang làm và lắng nghe bất kỳ ai.

“Được rồi, tôi không bao giờ tới McDonald,” Karen nói. “Tôi không tới

McDonald có lẽ từ hồi đại học đến giờ. Sáng nay tôi thức dậy và thấy thèm
một chiếc Filet-O-Fish

[23]

kinh khủng.” “Kỳ quái nhỉ,” Jim nói. “Kỳ quái

thật phải không?” Karen nói. “Chẳng hiểu sao lại thế. Mới có bảy giờ sáng
mà tôi thấy thèm kinh khủng. Thế là, được rồi, tôi phải chờ đến bữa trưa.
Tôi chờ được đến mười một rưỡi. Nhưng dù sao cũng mới có mười một
rưỡi! Tôi không thể đến McDonald lúc mười một rưỡi mà gọi một suất
Filet-O-Fish được. Thế thì thô thiển quá.” “Có thật nó được gọi là Filet-O-
Fish không vậy?” Jim hỏi. “Cái gì, chẳng lẽ anh nghĩ nó là Fish-O-Filet
chắc?” “Không, tôi tưởng nó là McFilet chứ,” Jim nói. “Không, không phải
McFilet đâu, Jim,” Karen nói. “Đúng là dở hơi. Cực kỳ dở hơi ấy chứ.
Không phải là McFilet. Anh có nghe câu chuyện của tôi không thì bảo? Thế
là tôi đợi thêm nửa tiếng đồng hồ nữa, sốt ruột đến chết mất, nhưng tôi vẫn
đợi. Tôi đến đó. Họ lại hết Filet-O-Fish rồi mới khốn nạn. Tôi thì đứng ở
quầy. Lúc đó tôi như kiểu hừ...hừ... và rồi tôi gần như ngã xuống chết
ngất.” “Thế cô gọi món gì?” “Không, Jim, đó không phải điều tôi định nói.
Tôi chẳng gọi gì cả. Tôi ghét McDonald. Tôi không bao giờ gọi bất kỳ sản
phẩm bơ sữa nào của McDonald, tởm bỏ xừ. Tôi muốn một suất Filet-O-
Fish cơ.” “Thế cuối cùng cô đi đâu?” Karen trợn mắt lên và hất đầu ra sau
thể hiện sự tức giận không để đâu cho hết. “Jim,” cô ta nói, “anh không
hiểu à. Đó không phải là những gì tôi định kể. Anh có chịu nghe câu
chuyện của tôi không vậy hả? Lúc đó tôi buồn đi vệ sinh kinh khủng,” cô ta
nói tiếp, “thế là tôi đi qua khu vực ăn để ra phía sau, và anh đã từng tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.