VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 173

phép gã giữ nó một cách dễ dàng bằng hàm răng cửa trong lúc gã trèo lên,
soi sáng con đường phía trên đầu gã trong khi hai tay được rảnh rang, một
tay gã cần để giữ chắc cái chổi lăn sơn. Cái này được gã đặt trước tiên lên
khung giàn giáo ngay khi gã lên đến trên cùng. Gã đu người lên trên và lấy
chiếc ba lô dã ngoại to tổ bố ra khỏi vai và đặt nó bên cạnh chiếc chổi lăn
sơn. Lia đèn pin dọc theo chiều dài của khung giàn giáo, gã nhìn thấy cái
thứ kiểu gì cũng phải ở đó: ba tấm ván gỗ xám xịt cho gã khoảng trống
không lớn hơn những gì dành cho một người công nhân lau kính bên ngoài
cửa sổ tầng sáu mươi hai phòng gã. Trước khi ánh hồng đầu tiên xuất hiện
trên bầu trời, gã mở nắp phích tự rót cho mình một ly, màn phục vụ rượu
của gã được hỗ trợ nhiều vô kể từ chiếc đèn Maglite trong miệng. Gã rút
chiếc đèn ra và nhấp một ngụm.

Gã lấy đồ của mình ra - hai lọ sơn nhà màu trắng, một khay lăn sơn đáy

sâu, hai đầu chổi lăn sơn, và một cây sào nối dài. Gã nhấm nháp từ nắp
phích trong lúc pha và rót sơn ra, mùi sơn xộc lên chào đón gã. Ánh mặt
trời le lói phớt qua người gã khi gã bước dọc theo khung giàn giáo, lăn chổi
sơn lên xuống bề mặt tấm biển quảng cáo, thao tác thành thạo và cẩn thận
để sơn phủ kín hình ảnh đang nhòe dần của cô bé. Nó đã ở đó vài tháng, dãi
dầu qua mùa đông tồi tệ miền Trung Tây và những cơn mưa xuân đầu mùa,
rúm ró nhiều chỗ, những vết bong bóng sơn nứt toác ra làm đôi. Giờ có cái
sào dài, gã sơn kín được nhiều hơn những gì gã đã tưởng, nhưng gã vẫn còn
khá nhiều chỗ phải sơn, thế là gã đặt chổi lăn sơn xuống và nốc nốt chỗ
martini, rồi lấy một khẩu súng bắn đạn sơn từ trong ba lô. Gã rót một ly
martini thứ hai, rồi nạp đạn vào khẩu súng. Từ vị trí của mình trên giàn
giáo, gã chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt của cô bé ở một góc khá hẹp, khiến
gã không biết chính xác phải ngắm như thế nào. Nhưng gã đã mang theo rất
nhiều viên đạn sơn trắng mà gã đã lựa chọn cho hợp với màu sơn nhà, và
vừa nhấm nháp ly martini thứ hai cũng là lúc bầu trời báo hiệu sự bắt đầu
của một cuối tuần trống rỗng, dài dằng dặc khác, gã bước tiến bước lui dọc
theo những tấm ván hết nạp đạn lại bắn, phủ kín hình ảnh của cô bé xấu số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.