VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 207

là đồ dành cho người sưu tập và có lẽ cũng không còn bắn được nữa. Hừm,
một số người chúng tôi nghĩ, có gì ngăn được Tom đi ra ngoài mua những
khẩu súng mới chứ? Thật dễ dàng làm sao để đến thăm một triển lãm súng
và ba ngày sau đã thấy mình sở hữu những loại vũ khí tấn công lý tưởng
cho một tình huống giống như những gì chúng tôi đang mường tượng.
Chúng tôi phải tự nhắc nhở mình rằng vì lệnh câu lưu liên quan đến Barb,
gã có lẽ sẽ phải chờ đợi thêm đến chín mươi ngày. Hơn nữa, người ta đã
từng nghe thấy gã nói rằng những của đó là không có tinh thần mã thượng.
“Súng trường tự động, trời ạ - mã thượng đếch gì cái thứ đó?” gã vẫn
thường nói. Điều đó có thể khiến một số người nhẹ nhõm. Sẽ chẳng có gì là
mã thượng khi giết chúng tôi bằng bất kỳ thứ gì hơn là những khẩu súng
lục cổ lỗ sĩ, vì thế Tom sẽ không giết chúng tôi chăng? Lập luận đó nghe
chừng không thuyết phục cho lắm. Tom hoàn toàn có thể dễ dàng thay đổi
quan điểm liên quan đến những thứ hàng nóng đó, xuất phát từ những bước
phú quý giật lùi gần đây trong cuộc sống thất bại của gã, và sau một vài
thao tác nhập dữ liệu ma giáo, sử dụng một đại lý ám muội trên mạng
Internet, có khi gã đang sở hữu những thứ hàng không mã thượng từ một
tay nhân viên vận chuyển và giao hàng UPS nào đó đúng lúc cuộc tranh
luận của chúng tôi đang diễn ra nảy lửa cũng nên. Một số người trong
chúng tôi nói rằng điều đó thật vô lý. Tom sẽ không quay lại đâu. Tom đang
cố gắng tiếp tục sống. Nhung những người khác chỉ ra rằng chẳng phải
chính chúng tôi cũng đã từng chắc mười mươi là Lynn Mason sẽ không đi
làm vào cái ngày chị có lịch mổ, vậy mà hãy nhìn xem cuối cùng cơ sự diễn
ra như thế nào.

Chúng tôi ghét việc không biết Lynn Mason đang làm gì mà lại xuất hiện

ở văn phòng vào cái ngày mà chị có lịch mổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.