VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 211

biến cái cột tô tem đó thành những mẩu gỗ nhỏ đủ màu sắc. Tom Mota
thích ý tưởng cưa nó ra thành nhiều mảnh và cho chúng tôi mỗi người một
cái đầu để trang trí phòng làm việc nhằm tưởng nhớ đến Brizz.

“Chẳng lẽ ít nhất các cậu cũng không mảy may tò mò tại sao Brizz lại có

nó ở sân sau à?” Benny hỏi.

Chắc chắn là chúng tôi tò mò rồi. Nhưng rất có thể là có một lời giải

thích đơn giản cho chuyện này. Bản thân Brizz đã được thừa kế món đồ đó
từ những người bán nhà cho lão, hoặc một cách giải thích gì đó theo hướng
này.

“Vậy tại sao lão lại để nó cho tớ trong di chúc của lão,” Benny hỏi, “nếu

như lão chỉ đơn thuần là tìm thấy nó trong sân sau nhà mình khi lão mua
chỗ đó? Tại sao lại cố tình để lại nó cho tớ?”

Một đêm chúng tôi uống vài chầu sau giờ làm tại quán bar thể thao dưới

tầng hầm gần đó. Chúng tôi kê mấy chiếc bàn phủ khăn kẻ ca rô lại với
nhau và tán gẫu quanh mấy vò bia thuộc đủ các giai đoạn tiêu thụ khác
nhau. Chúng tôi đang chếnh choáng vì cái mùi nhớp nháp ẩm ướt của cái
boong ke ngột ngạt đó hơn là vì thứ bia nhạt thếch mà họ phục vụ, thì
Karen Woo hỏi chúng tôi có biết Benny sẽ làm gì với cây cột tô tem của
anh ta không. Chúng tôi liệt kê các lựa chọn của Benny cho cô ta nghe.
“Không,” cô ta khăng khăng, “không, đó không phải là điều tôi định hỏi.
Tôi đang hỏi là mọi người có biết anh ta đang thực sự làm gì với nó không
cơ?”

Chúng tôi không biết.

“Anh ta đang đến thăm nó,” cô ta nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.