VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 220

bàn làm việc của mình, và không hề có một lời giải thích nào, tiếp tục tàng
trữ cây cột tô tem của Brizz với giá ba trăm mười chín đô la một tháng.

Vào cái buổi chiều mà lẽ ra Lynn Mason phải đang hồi phục sau ca mổ,

Benny phát hiện ra là người ta đang nâng giá lưu kho của anh ta thêm ba
mươi đô nữa. Bản thân cái khoản đó thôi thì cũng không đến nỗi quá đáng
lắm, nhưng cộng với cả phần còn lại, anh ta đang phải dốc túi một khoản
phi lý mỗi tháng.

“Đã đến lúc tớ tống khứ nó rồi,” anh ta bảo với Jim. “Nó chẳng làm cái

gì ngoài việc cứ ngồi trơ ra đó.”

Jim đang hí hửng định khoe với Benny chuyện anh ta vừa đi chung thang

máy với Lynn Mason khi mà lẽ ra chị đang phải ở trong bệnh viện. Nhưng
anh ta ngạc nhiên khi nghe thấy rằng Benny đang nghĩ đến chuyện từ bỏ
cây cột tô tem.

“Cậu vẫn luôn nói là Brizz để lại cho cậu cây cột tô tem đó là có lý do cơ

mà,” anh ta nói. “Vậy mà cậu lại đang nói đến chuyện từ bỏ nó sao?”

“Tớ làm gì có lựa chọn nào khác đâu?” Benny trả lời. “Tớ không thể chi

ba trăm năm mươi đô la mỗi tháng cho một cây cột tô tem. Như thế thật là
điên rồ.”

“Thế ở mức ba trăm mười chín thì không điên à?”

“Không, khi đó cũng đã là điên rồi,” Benny nói. “Nhân tiện, cậu muốn

biết nó đáng giá bao nhiêu à? Tớ đã nhờ một chuyên gia định giá xem qua
nó. Trên thị trường đồ cổ, thằng cha đó bảo tớ, nó có thể được bán với giá
sáu mươi nghìn đô la.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.