VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 218

được.”

“Benny bị điên rồi à?” Karen hỏi Jim.

Không hiểu sao Benny trả cho tất cả chúng tôi mỗi người mười đô la.

Anh ta đi từ phòng này sang phòng khác, từ ngăn này sang ngăn khác, chìa
ra những tờ mười đô la. Cái này là gì đây? Chúng tôi hỏi anh ta.

“Tiền hoàn lại,” anh ta nói. “Tôi không muốn những đồng tiền máu của

các người.”

Hóa ra anh ta đang trả lại những khoản mười đô mà anh ta đã thắng của

mỗi người chúng tôi khi anh ta cho Brizz vào Danh sách Theo dõi Nhân vật
Nổi tiếng sắp chết của mình.

“Cậu ta điên thật rồi,” Jim nói.

Cuối cùng thì Bizarro Brizz cũng rao bán ngôi nhà của Brizz, và giờ thì

tình hình, chúng tôi tự nhủ, sẽ phải thay đổi. Sẽ không còn cái sân sau nào
cho Benny đến thăm nữa. Sẽ không còn - các bạn gọi đó là gì nhỉ? - điểm
tưởng niệm, hay thế quái nào cũng được, để tiêu khiển thời gian, và tưởng
nhớ đến người đã khuất, và tất cả những ký ức mà Brizz bỏ lại sau lưng,
hoặc bất kỳ điều gì mà Benny đang chiêm nghiệm khi ở dưới đó. Lẽ tự
nhiên là chúng tôi đinh ninh rằng anh ta sẽ phải bỏ cuộc. Anh ta sẽ phải bỏ
lại nó cho những người chủ tương lai, hoặc bỏ nó đi, hoặc cho nó đi định
giá, hoặc thuê một công ty nghiền gốc cây đến xử lý nó. Thay vào đó, anh
ta thuê một công, ty chuyển đồ đến đưa nó ra khỏi sân sau và chuyển đến
kho chứa lớn nhất ở cơ sở của U-Stor-It tại North and Clybourn, nơi anh ta
giữ nó trong túi nhựa bong bóng đặt nằm ngang trên nền xi măng, bởi vì nó
quá lớn không thể nhét vừa vào bên trong căn hộ của anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.