VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 216

“Bác biết là nó xuống dưới đó mà.” Bố cậu ta gật đầu. “Bác chỉ không

biết là nhiều lần đến thế, nhưng bác biết là nó xuống dưới đó, chắc chắn
rồi. Bác đã xuống dưới đó cùng với nó.”

Ông đã xuống đó cùng với anh ta?

“Chắc chắn rồi.”

Và cả hai người bọn họ đã làm gì khi ở dưới đó?

“Bố con bác ngắm nhìn nó,” bố của Benny nói.

Thế thôi sao? Tất cả những gì hai bố con họ làm là ngắm nhìn nó?

“Chậc, sau đó hai chúng ta trùm mũ lông chim lên đầu và cầu nguyện

được mùa ngô. Đó có phải là những gì các cháu chờ đợi không?”

Không nghi ngờ gì nữa chúng tôi đã gặp đúng người. Đó là một câu trả

lời lẽ ra đã buột ra từ chính miệng của Benny Shassburger trong mấy cái
ngày trước khi anh ta kiên quyết ngậm miệng và từ chối hé răng lấy một lời
về lý do tại sao cây cột tô tem lại có sức hút đến thế đối với anh ta và khiến
chúng tôi phát điên với vẻ bí mật của mình. Chúng tôi hỏi bố của Benny là
liệu ông ấy có thấy tò mò chút nào về việc tại sao một người Do Thái như
Benny lại trở nên ám ảnh với một hiện vật ngoại đạo như cây cột tô tem.

“Nếu các cháu đang hỏi ta là con trai ta có cầu nguyện với cây cột

không,” bố cậu ta trả lời, sắc giọng thay đổi ngay lập tức, “thì ta không
nghĩ là nó cầu nguyện với cây cột. Ta chỉ nghĩ là nó thích cái cột thôi.”

Đúng, ngày hôm sau chúng tôi nói với Benny, chúng tôi đã nói chuyện

với bố anh ta. Không, chúng tôi không bao giờ hỏi ông là Benny có cầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.