VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 217

nguyện với cây cột hay không. Chúng tôi không định xúc phạm bất kỳ ai
cả. Chúng tôi chỉ muốn biết, chúng tôi nói với Benny, thực lòng mà nói,
chúng tôi chỉ muốn biết tại sao cậu lại xuống đó để ngắm nhìn cây cột tô
tem thường xuyên đến thế, và cậu nghĩ gì trong đầu khi cậu ở dưới đó.

“Tôi xuống dưới đó,” anh ta trả lời điềm nhiên, “để nghĩ về Brizz.”

Đúng là buồn cười thật. Trong khi Benny đang nghĩ về Brizz, thì chúng

tôi lại nghĩ về Benny. Benny có thể làm gì dưới đó trong sân sau nhà Brizz,
anh ta nghĩ gì khi đứng trước cây cột tô tem đó - đó là những gì chúng tôi
băn khoăn. Và Benny, anh ta đang tự hỏi - hừm, chính xác là gì chứ? Có gì
để nghĩ đến khi tưởng nhớ Brizz chứ? Những điếu thuốc lá của lão, chiếc
áo gi lê len, câu chuyện của lão với tay nhân viên tòa nhà, và tất cả những
cái ngày chẳng có gì đáng nhớ khi lão ở cùng chúng tôi. Tất cả những cái
đó chỉ mất có mười giây. Sau đó thì cậu đi đâu? Còn có gì khác nữa để mà
nghĩ đến?

“Nghe này,” Benny nói, anh ta đã đi đến giới hạn kiên nhẫn của mình.

“Tôi không mua cái của đó. Tôi cũng không trồng nó ở sân sau nhà mình.
Tôi chỉ đến thăm nó. Các người sẽ làm gì với Brizz nếu các người phát hiện
ra rằng lão ta có một cây cột tô tem ở sân sau, và khi các người hỏi lão tại
sao, lão nhất định không chịu nói?”

Săn đuổi lão, đe dọa lão, hành hạ lão, giết lão. Bất kỳ điều gì cần thiết.

Nhưng vấn đề không phải là Brizz. Chúng tôi sẽ không thể có câu trả lời

nào từ Brizz. Brizz đã mất rồi. Trong khi đó Benny thì vẫn còn đang sống
đây. Benny có thể nói cho chúng tôi biết những gì chúng tôi muốn biết.

“Tôi sẽ không bao giờ nói cho các người biết,” anh ta nói. “Đó là một bí

mật mà tôi chia sẻ với Brizz và lũ cặn bã các người không thể nào biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.