VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 237

ra, đảo ngược lại quá trình ông ta đã dựng nên nó, ông chú của Jim đã trả
lời rằng chẳng có người nhà Jacker nào còn sống lại sẵn sàng lao tâm khổ
tứ đến thế trong bất kỳ chuyện gì. Khi hình dung ra tay chủ trang trại xấu
tính đó đang thực hiện công việc điên rồ của ông ta, đắm chìm trong những
ảo tưởng nhà quê về nỗi mất mát và tuổi già, có lẽ chúng tôi đã cười hơi
quá đáng, thành thử Jim phải lên tiếng bảo vệ sở thích kỳ quặc của ông chú
mình.

“Sao nào?” anh ta nói. “Thì cũng giống trò Lego, nhưng chỉ là cho người

lớn thôi mà.”

Điều đó chỉ tổ càng làm chúng tôi cười tợn hơn.

“Người đàn ông đó đã mất vợ,” anh ta nói.

Một hôm Jim tuyệt vọng với việc cố tìm ra cảm hứng cho một quảng cáo

đến nỗi anh ta khai thác sạch danh sách truyền thống những người quen của
mình, anh ta mệt nhoài và gọi cho ông chú Max. “Ông biết cảm giác khi
mua một chiếc xe mới rồi đấy,” anh ta mở lời - và ngay lập tức Max ngắt
lời anh ta.

“Ta chưa hề mua một chiếc xe mới nào trong suốt ba mươi lăm năm

qua,” Max nói.

Khi đó Jim đã nghi ngờ ngay rằng đây có lẽ không phải là một người

luôn theo dõi sát sao nhịp thở của cộng đồng mua sắm. Một cách kiên nhẫn
anh ta thử giải thích nhiệm vụ của mình. Khi người ta mua một chiếc xe
mới, anh ta nói, họ thường có một hình ảnh về bản thân mình tương ứng
với chiếc xe mà họ mua. Jim muốn biết từ Max rằng Max sẽ muốn hình
dung ra mình như thế nào khi mua một ống mực máy in mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.