VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 38

việc gì đó để khuây khỏa tâm trí chị. Trông chị như già đi, nhất là trong đôi
mắt. Những chiếc áo của chị thật nhàu nhĩ. Mái tóc màu nâu mỏng quẹt và
xơ xác trong khi trước kia ngày nào chị cũng chải chuốt kỹ càng, và có
những ngày chị hôi rình. Ngày đầu tiên chị quay lại làm việc, chị cảm ơn
chúng tôi vì những tờ rơi. Lynn Mason đã nảy ra sáng kiến in tờ rơi khi
chúng tôi biết tin cô bé bị mất tích. Genevieve Latko-Devine, vốn được coi
là người tốt bụng và tử tế nhất trong chúng tôi, đã lái xe đến tận Bắc
Aurora, nơi gia đình Gorjanc sống, để lấy một bức ảnh của Jessica. Cô ta
quay trở lại văn phòng với một bức chân dung chụp hồi lớp bốn. Chúng tôi
scan bức ảnh, tải nó lên máy chủ, và bắt đầu thực hiện bản quảng cáo.

Genevieve ngồi ở máy tính tiến hành công việc. Jessica là một cô bé bình

thường với mái tóc màu sáng và nước da nhợt nhạt cùng nụ cười không
may lại méo xẹo. Chúng tôi bảo Genevieve rằng cứ thế này sẽ chẳng ai chú
ý đến Jessica cả.

“Vậy các cậu muốn tôi phải làm gì bây giờ?” cô ta hỏi.

“Chúng ta hãy sửa sang lại một chút,” Joe Pope nói. “Cho ảnh cô bé vào

Photoshop.”

Chúng tôi làm việc bằng những chiếc máy tính Mac. Một số trong chúng

tôi có những chiếc Mac mới, một số có máy tính xách tay cấu hình cao, và
một số linh hồn bất hạnh phải đạp điên cuồng dưới gầm bàn để giữ cho tia
lửa điện chạy qua những mẫu máy tính đã tuyệt chủng của mình. Chúng tôi
tạo những lớp ma két trong QuarkXPress

[6]

; tất cả những điều chỉnh hình

ảnh đều được chúng tôi làm bằng Photoshop. Genevieve cho bức ảnh cô bé
vào Photoshop và bắt đầu chỉnh sửa mái tóc cùng những vết tàn nhang của
cô bé. Chúng tôi xem thử và mọi người đều nhất trí rằng cô bé vẫn sẽ bị bỏ
qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.