VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 396

công ty, Marcia Dwyer. Không may cho Tom, nhiều người trong chúng tôi
đã trên đường tháo chạy xuống sáu mươi nhịp cầu thang thoát hiểm, nhờ
vào sự giỏi giang của Roland. Không may cho những người còn lại trong
chúng tôi, bất kỳ tầng nào cũng là một sơ đồ vòng quanh của những mảng
ngăn, nhánh hành lang, trạm in, phòng lắp ghép - những không gian dễ
dàng bị bỏ qua - và Roland, như Benny đã dự đoán, bỏ lỡ rất nhiều trong số
đó trong lúc vội vàng lên tầng khác. Tom có tha hồ là những linh hồn xấu
số để bắn vào khi cơn tao loạn của gã bắt đầu, và đối với chúng tôi thì
những viên đạn bắn ra từ súng của gã cũng thật chẳng mảy may khác
những viên đạn trong súng của cảnh sát Chicago vừa mới đến bên ngoài tòa
nhà, tấp dọc lề đường với còi báo động rền rú.

“ ‘Điều đến với anh ta, sự sống

[42]

’,” Tom cao giọng với cái lưng đang

chạy trốn của Doug Dion, “ ‘điều đi khỏi anh ta, chân lý’.” Gã bắn vào lưng
Doug và Doug đổ xuống, kéo một số người trong chúng tôi ra hành lang
bằng những tiếng gào thét đau đớn như thật. Giống như Andy Smeejack
trước anh ta, Doug nhầm một cơn đau nhói với một cơn đau thật. Tom chỉ
việc quay người để tìm một mục tiêu mới. “ ‘Điều đến với anh ta, công
việc’,” gã rống lên một cách dị thường trước khi bắn một người mới, “
‘điều đi khỏi anh ta, thi ca’…” Và cả, “ ‘Chân lý luôn thuộc về kẻ hành
động với sự minh triết và những mục đích lớn lao’.” Và với một nụ cười,
gã nảy thêm một viên đạn khác.

Bọn họ thực sự tin rằng gã có thể bắn vào một ai đó và chủ ý gây nguy

hiểm cho họ. Lũ khốn kiếp chết tiệt này hóa ra chỉ thực sự biết ngần ấy ít ỏi
về gã. Gã dừng lại giữa hành lang để nạp thêm những viên đạn sơn vào
khẩu súng.

Chúng tôi hành xử như các bạn có thể tưởng tượng được. Chúng tôi giật

bắn người lùi lại, bổ nhào xuống những gầm bàn gỗ ván của mình, túm tụm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.