vậy Benny và Marcia thông báo rằng họ sẽ kết hôn vào mùa thu.
“Nếu anh ấy không làm tôi nổi điên trước lúc đó,” cô ta nói, và nhìn
Benny âu yếm.
Cô ta đeo một chiếc nhẫn kim cương khiêm tốn đến khổ sở và luồn tay
mình qua tay Benny trong lúc Benny chia sẻ cái tin không kém phần bất
ngờ rằng, xét ở mọi khía cạnh, Jim Jackers là sếp mới của anh ta.
“Các cậu có tin được không hả?” anh ta nói. “Chính anh chàng này đây!”
Anh ta quàng tay quanh người Jim và cúi đầu xuống như thể Jim đang
chuẩn bị trao cho anh ta một cái vò đầu. Jim nhướng mày lên tỏ vẻ đầu
hàng một cách lặng lẽ và khiêm tốn và trong giây lát ba bọn họ, Marcia và
Benny cùng Jim, đan vào nhau như thể họ là một gia đình nhỏ.
Carl kể cho chúng tôi nghe những chi tiết về công ty phong cảnh của anh
ta, Garbedian và Con trai, một cơ sở khiêm tốn. “Thôi nào, hãy nói thật đi,”
Marilynn nói. Cô quay sang Hank, “Nó là một hiện tượng, phải nói như thế
mới đúng.” “Thật vậy à, Carl?” Hank hỏi. Tất cả chúng tôi đều giục Carl kể
nhiều hơn cho chúng tôi. Cuối cùng anh ta thừa nhận, “Chúng tôi đang hoạt
động ở khoảng hai mươi khu ngoại ô.” Chúng tôi nghĩ bụng, Mẹ khỉ! Hai
mươi khu ngoại ô? Thằng cha này chắc phải cào về khối. “Nhưng anh vẫn
không phải là bác sĩ, đúng không?” chúng tôi chắc mẩm Jim sẽ nói thế,
nhưng anh ta không hề nói điều gì như vậy, và điều đó thậm chí dường như
còn không có trong tâm trí của Carl. Anh ta đang mỉm cười và gật đầu và
tay anh ta quàng quanh người Marilynn như thể công việc thiết kế phong
cảnh đã thay đổi cuộc đời anh ta vậy.
Amber giới thiệu chúng tôi với Becky, đứa bé bẽn lẽn trốn sau cái chân
lừng lững của mẹ nó. Chúng tôi nhìn quanh tìm Larry, nhưng anh ta đã biến